Cửa mở
— Nguyễn Nguyên i. m.
Cửa mở cửa mở
không cần gõ…
bạn đến bạn đi… lúc nào tôi chả biết,
sao không đẩy cửa vào?
tôi vẫn để cửa mở…
bạn nói:
nhà có gì đâu mà sợ mất!
đúng vậy:
một điếu thuốc thơm
một chung trà ấm
vẫn chờ…
con heo mọi nhà tôi hôi hám
nó vẫn chạy dọc ngang trong buồng
ấy là con thứ mấy tôi không nhớ
nhưng tôi chỉ nuôi được một con…
ngày bạn đến cho tôi một nhúm mè
một gói đậu phọng
bạn ngồi trên yên xe ở ngoài cửa
dặn rang lên cho muối nhiều nhiều mà ăn
bữa cơm chiều hôm ấy tôi ăn với muối mè
tán đậu phọng bạn cho
gạt đôi dòng nước mắt
nhớ ơn bạn đời đời
vợ tôi chết ngoài biển
con tôi ở kampuchea
nhà lúc này hoang vắng
con heo mọi cũng không còn
cỏ dại mọc đầy
. . .
tôi nghe bạn về chơi
không mong nhưng vẫn chờ
cám ơn bạn đã đến
đã để quà ngoài cửa
rồi sè sẹ bỏ đi
cửa mở cửa mở
cửa vẫn mở…
sao không đẩy cửa vào
như mọi khi.
01.02.2005
(đã đăng trên Người Hà Nội số ra ngày 25.02.2005)