Quán tản cư
Tặng Đoàn thị Hàn
1.
Anh lính đại đội Một-bảy-năm
Đồn nơi cầu Mường Mán
Chiều rảnh quân ghé lên bờ tả ngạn
Làng sát bên sông vừa rộ buổi chợ chiều
Ghé quán em nghèo chái lá xiêu xiêu…
Anh uống chi
Mời vào trong ngồi nghỉ
Giọng nói em nghe nặng miền Quảng Trị
Chạy tản cư bán nước sống qua ngày
Mắt ướt buồn má em đỏ hây hây
2.
Rượu uống vừa say
Tâm sự giòn như đạn nổ
Quê ngoài em chi mà cơ khổ
Lụt lội quanh năm chừ lại giặc về
Dân trong vùng chết bấn loạn rứa thê
Ngày chạy giặc thây người như đất cục
Xác thúi, xác tươi sâu dòi lúc nhúc
Đường Trị Thiên đạn lửa đỏ ngút trời
Ruộng tiếp đồng chân chạy mỏi, mòn hơi
Mà chết chóc vẫn còn vây trước mặt
Miền đất sống còn đâu xa lăng lắc…
3.
Trên đường chạy giặc
Mẹ em trúng bom
Chết phanh thây chẳng chiếu chẳng hòm
Đầu bết tóc mắt trừng bên bờ ruộng
Mẹ em tội tình chi chết oan chết uổng
Ôm đầu người khóc giữa đạn bom rơi
Trời ác chi ác rứa hở ông Trời
Sao mẹ nỡ bỏ con giữa vùng bom đạn
Gom xác mẹ giấu bên bờ Thạch Hãn
Chạy tháo thân bu được đít xe đò
…
Bây chừ Quảng Trị đã xa
Xa luôn giòng Thạch Hãn
Và khúc sông mẹ nằm chờ mai táng…
4.
Anh lính đại đội Một-bảy-năm
Em xấu số
Mồ côi
Lưu lạc
Tâm sự nghe buồn như chợ chiều tan tác
Đời của em như quán xác xơ nghèo
Đời của anh buồn chẳng kém bao nhiêu
Quê tận mãi ở trong miền An Lộc
Từ buổi giặc về đạn bom chết chóc
Mẹ già em dại biết ra sao
Sống còn không hay giạt tấp phương nào
Có trong số xác phơi đường chạy giặc?
Anh ở đây mà gan bào ruột thắt
Lo về quê mẹ ở phương xa
Chiều hắt hiu mây un kín quê nhà
5.
Anh lính đại đội Một-bảy-năm
Em xấu số
Mồ côi
Lưu lạc
Mình gặp nhau chi để buồn man mác
Buồn loạn ly như chợ mỏn về chiều
Trong quán em nghèo chái lá xiêu xiêu…