Tặng vở
Tác giả: Hà Thúc Sinh
Dù có đời nhau hay không nữa,
Dấu yêu nào phải chuyện xưa sau;
Đó là chuyện của xuân còn thắm,
Dẫu điểm lê hoa đã trắng đầu.
Vẫn thấy trong mơ có những mơ,
Là anh còn trẻ, em còn thơ;
Biến buồn nho nhỏ ra thân mật,
Ngó biển xa xôi chẳng hững hờ.
Chẳng ước còn tươi như thủa ấy,
Vì hoa đằm thắm lúc hoa se;
Hoa se anh lại càng thương cảm,
Vì sẽ còn nhau chẳng mấy mùa.
Như những chiều vàng thong thả lắm,
Những mùa đẹp dịu của đời người;
Nhớ nhau lại viết vào trang giấy,
Lãng mạn sau cùng của lứa đôi.