Thời bình
(gặp mặt đồng đội E2F304-mặt trận Quảng Trị)
Không mang trên mình sắc phục
Và bộ mặt chiến tranh
Không mang theo những vinh quang đeo trên ngực
Như những mũi tên đã bay đi trúng đích
Các anh về đây… da thịt đời thường
Nhận ra nhau qua cách nhìn
Và cái bắt tay và vỗ vai áp ngực
Những lính cậu thủ đô thời binh nhì binh nhất
Những hoàng tử Ai Cập trong mắt gái miền trung
Những thanh niên được mệnh danh: “Tự nhiên đẹp trai như giai Hà Nội”
Hết giặc giã rồi các anh… về đâu?
Những sĩ quan gạo cội
Những chiến binh bạc đầu
Về quê làm lính trơn thời kinh tế mở!
Những người thuận buồm xuôi gió
Lên xe xuống ngựa
Người không may đã về với cỏ
Xanh ngắt tuổi đời
Những người lang thang cuộc sống nổi trôi… lầm đường lạc lối!
Chuyện mấy chục năm rồi…
Mà vẫn râm ran nóng hổi
Chuyện của những người sống sót… thời bình
Các anh trở về từ sau chiến tranh
Đã lành nỗi đau thời trận mạc
Có loại vết thương không mang danh
Từ hướng ngắm Thời Bình…