Sông Mã
Em có về quê anh
Vượt ghềnh thác một lần trên Sông Mã
Không phải ông cha xưa đặt tên sông cho lạ
Bao cuộc đời từng ngẫm nghĩ trước mênh mông
Một tiếng gà giữa Ngã Ba Bông
Dân sáu huyện cùng nghe, người sáu làng cùng thức
Một tiếng “huầy dô” xô con đò dọc
Người trên bờ, áo cũng đẫm mồ hôi…
Chả bao giờ sông bình lặng, em ơi
Cả những lúc dòng sông phơi trắng cát
Không sóng chồm bờ, thì sóng ngầm xoáy đất
Đừng thấy trăng lên, lơ đễnh gác con sào…
Đã sống đất này, dám chấp nhận cùng nhau
Một câu nói nửa rừng, nửa biển
Đi hết lòng nhau để cùng đến bến
Khúc sông sâu, bồi lở thường tình.
Bao cuộc đời ngụp lặn với dòng xanh
Giờ ngoái lại, tóc còn dựng ngược
Xin tìm đến ngọn nguồn tiếng nấc
Của ai kia một thuở thác ghềnh…
Riêng có một điều em nhận ở đất Thanh
Cái giàu có ẩn trong từng cơn sóng
Nên dòng sông trước khi ra biển rộng
Hắt lên tay người, bão lũ với phù sa…