Nói với người yêu
Anh yêu em vì sao không biết rõ
Chỉ biết yêu em anh thấy yêu đời
Như chim bay thở hút khí trời
Như ruộng lúa uống dòng nước ngọt
Em: hy vọng, em là mơ ước
Là niềm đau, nỗi khổ, nguồn vui
Trái tim anh ở trong ngực em rồi
Tim không thể rời em mà sống được
Và nếu ta đầu thai sang kiếp khác
Anh chắc rằng anh sẽ lại yêu em
Khi anh đứng canh cho Tổ quốc bình yên
Sung sướng thấy em gắn liền đất nước
Khi anh đổ mồ hôi tươi tốt đất
Vì ngày mai – anh hiểu cũng vì em
Tâm hồn anh như lửa mới bùng lên
Trán thêm rộng, tay thêm dài thêm vững
Anh yêu em như yêu sự sống
Không băn khoăn em đẹp ít hay nhiều
Vì lẽ giản đơn: từ buổi anh yêu
Trong mộng, trong đời em đều đẹp nhất
Anh không chỉ yêu trời xanh trong mắt
Mà còn yêu nắng rám trên tay
Như hằng yêu vết sẹo dưới lông mày
Như vẫn thích nếp cằm dài bướng bỉnh
Anh yêu em không hề suy tính
Như kẻ đi buôn tính vốn tính lời
Càng thương em từ thuở nhỏ mồ côi
Như anh đã tự ngày thơ vắng mẹ
Cũng như em, không tiền tài, danh vị
Cũng như em, anh chỉ có tấm lòng
Ta còn nghèo, nhưng làm chủ núi sông
Đời vốn đẹp vì nỗi đau sinh nở
Anh chưa thể mua một món quà rất nhỏ
Song có thể cho em khối óc, bàn tay
Với tình yêu, ta sẽ dựng lâu đài
Cây hạnh phúc tưới mồ hôi sẽ lớn…
Em, em ơi, trên đường dài lý tưởng
Ta cầm tay nhau: vui sướng nào hơn?
Dù anh hay em ngã xuống nửa đường
Trong tim bạn ta vẫn cùng đi tới!…
Hà Nội, ngày cưới 9-1-1961