Những vết xước tình cờ
(tặng Trân)
I.
cô gái ngồi trong nắng
hát vu vơ hoa vàng
chiều về hương rụng trắng
bóng mây trời lang thang
cô gái ngồi học bài
dưới chân – con mèo nhỏ
dưới chân – ngọn cỏ mềm
vân vê đôi guốc đỏ
cô gái ngồi – hoa ngâu
buổi chiều thơm lộng gió
buổi chiều ai đi qua
sẽ một lần dừng lại
sẽ một lần ngây dại
cô gái ngồi đâu hay…
II.
buổi chiều ai bước đến
tình cờ như mưa bay
cô gái thôi ngồi đó
thềm nhà rêu bám đầy
ngẩn ngơ vòm mây trắng
vẫn còn bay qua đây
vô tư con mèo nhỏ
nằm ngủ dưới ghế mây
hững hờ hoa ngâu rụng
hương tàn buổi chiều phai
có lẽ cô gái ốm
để buổi chiều dài thêm
để ai đó đứng lại
lòng trống rỗng buồn tênh
để ai sờ lên ngực
thấy trái tim ngủ quên
cũng hằn dăm vết xước
cô gái đâu biết được
chiều qua như tình cờ
(1987)
Nguồn: Ngày mai còn lại một mình tôi, NXB Trẻ, 1990