Người nhón gót: thả vầng trăng thứ nhất
Chào tinh khiết! – Giữa chiều/ tôi/ xế bóng
Như tấm lòng thao thiết cũng gieo neo.
Người nhón gót: nghe mưa về đáy vực
Buồn tôi sâu, hút, tựa nhớ, thương, nào.
Chào thơ ấu! – Chông chênh sầu, nẫu, đỏ
Bước lầm than trong ngày, tháng tôi, vơi
Người nhón gót: thả vầng trăng thứ nhất
Trên tay tôi / cổ tích: mắt, môi người
Chào định mệnh! – Gõ cửa /tôi/ cuối kiếp
Trái tim người: lưu lượng biển, bao dung.
Người nhón gót: gửi điều chưa nói hết
Lên vai tôi. Mùi tóc mẹ ân cần.
Chào Quán Thế (riêng tôi)! – Rừng chánh niệm
Cây từ bi từng ngọn. Lá trăm năm
Người nhón gót: cúi nhìn nhân thế, gió
Thấy tôi không? – Tội nghiệp một linh hồn?
Chào kỷ niệm! – Mai này, tôi sẽ chết
Những con chim trả tiếp nợ cho đời.
Sóng ở lại, trả thêm người tiếng hát,
(Riêng đêm còn giữ mãi dấu môi tôi.)
Lá gìn giữ mối tình tôi đã gửi.
Cây nâng niu thống khổ (buổi xa người.)
Người nhón gót: nghe chuyện tình ai đó…
Nghìn năm sau: cổ tích kể tên….nàng.