Trên ngực em
Tác giả: Bùi Tuyết Mai
Khi ngọn gió mùa khô ngả vào
Em bén lửa
Những ngọn núi đương xuân
Nhô lên cao
Cao nữa
Khói
Đám cháy của cỏ còn vương trên áo cha
Ống tên vót dở treo lửng lơ sau chái nhà
Bóng chiều tà lăn qua vai mẹ
Gọi gà, gọi bước xa nên gần, gọi xưa sau quen thân
Về ăn cơm cá
Sương
Nong cau của bà mới phơi cong cong dáng chiếc thuyền
Mỗi miếng một lời hẹn, một kỉ niệm, một nên, một lỡ, một còn, một mất
Ca bên nôi
Một ngủ ngoan
Một xa xôi dấu chân chim đáy khát!
Âm ẩm tro trên đất
Vết sẹo xưa vẫn mặn
Cỏ tranh gai gai da
Mới đấy
Chao xa!
Ôi!
Đám cỏ
Vẫn găm
Bời bời
Khói
Sương
Mải mê trôi
Cỏ gai không bao giờ có tuổi!
Khi anh như ngọn gió ngả vào
Mùa
Em
Bén lửa…