Màu thiên thu
Tác giả: Thái Ngọc San
Có một lần tôi về Bến Ngự
Thấy giàn hoa em đã trổ bông
Tôi đứng nghe gió chiều ru ngủ
Thấy hồn mình thoáng tựa mù không.
Tôi một dòng sông, em một dòng
Cây lá che đời buổi chớm đông
Rượu tình ngàn chén như hồ thỉ
Một dòng sông hoài, một dòng sông.
Tôi đứng bên đường xưa lối cũ
Nghe mơ hồ tiếng ngựa hành qua
Có phải nhà em là Thủy Tạ
Có phải tình tôi là mây xa.
Mai kia tôi như người thiếu ngủ
Cũng đầy vơi một cuộc phong trần
Em vẫn dưới giàn hoa vạn kỷ
Thiên thu đời ngọn gió đông xuân.
Tôi bước đi khi em về lại
Lá bên đường rụng chiếc tình nhân
Có gì trong mắt em ái ngại
Có gì tan tác tựa phù vân.
Ta gặp nhau bên đường xuôi ngược
Rồi ngàn năm là chiếc bóng đời
Dưới giàn hoa em thời mãn cuộc
Đã in hình rách nát đời tôi.