Rượu một mình
Tác giả: Nguyễn Bình Phương
Rót một chén rượu
Mùa đông đỡ hoang tàn
Nhớ tóc em bằng câu thơ lạnh
Ngày mai ta không đủ sức buồn
Những âm thanh chẳng thể trong hơn
Đổ vô hồi vào khu phố cổ
Rượu đã làm tròn bao điều dang dở
Trong sự dày vò
Tôi viết tên em lên cơn mưa nhỏ
Em nhìn thật hiền
Thế rồi văng vắng cả thời hoa niên
Thế rồi không đêm bông trăng vẫn nở
Muôn trùng muôn nơi
Tình còn thắm tươi
ở tận phương nào
Bao nhiêu mắt sắc liếc vào chiêm bao
Bao nhiêu niềm đau lắng về quê mẹ
Một chén rượu hồng
Say hết mùa đông