Thăm lúa
Mặt trời lên càng tỏ
Bông lúa chín thêm vàng
Sương treo đầu ngọn cỏ
Sương lại càng long lanh
Bay vút tận trời xanh
Chiền chiện cao tiếng hót
Tiếng chim nghe thánh thót
Văng vẳng khắp cánh đồng
Đứng chống cuốc em trông
Em thấy lòng khấp khởi
Bởi vì em nhớ lại
Một buổi sáng mai ri
Anh tình nguyện ra đi
Chiền chiện cùng cao hót
Lúa cũng vừa sậm hột
Em tiễn anh lên đường
Cái xắc mây anh mang
Em nách mo cơm nếp
Lúa níu anh trật dép
Anh cúi sửa vội vàng
Vượt cánh đồng cắt ngang
Đến bờ ni anh bảo:
“Ruộng mình quên cày xáo
Nên lúa chín không đều
Nhớ lấy để mùa sau
Nhà cố làm cho tốt!”
Xa xa nghe tiếng hát
Anh thấy rộn trong lòng
Sắp đến chỗ người đông
Anh bảo em ngoái lại
Cam ba lần có trái
Bưởi ba lần ra hoa
Anh bước chân đi xa
Từ ngày đầu phòng ngự
Bước qua thời kỳ cầm cự
Anh có gửi lời về
Cầm thư anh mân mê
Bụng em chừ phấp phới
Anh đang mùa thắng lợi
Lúa em cũng chín rồi
Lúa tốt lắm anh ơi
Giải thi đua em giật.
Xoè bàn tay bấm đốt
Tính đã bốn năm ròng
Người ta bảo không trông
Ai cũng nhủ đừng mong
Riêng em thì em nhớ
Chuối đầu vườn đã lổ
Cam đầu ngõ đã vàng
Em nhớ ruộng, nhớ vườn
Không nhớ anh răng được?
Mùa sau kề mùa trước
Em vác cuốc thăm đồng
Lúa xây hạt nặng bông
Thấy vui vẻ trong lòng
Em trông ngày chiến thắng!
1953
Ông ngoại mình 🙂 😡
bài thơ tôi đã được học trong văn học thời phổ thông cách nay 35 năm,nhưng nay đọc lại không khỏi rung động.Lời thơ mộc mạc như nói chuyện với người yêu khi đi tòng quân của chàng trai nông dân thật đẹp.hình ảnh hai người chia tay sao giản dị,đẹp vô cùng, TY càng đep thêm khi được xay dựng trong một không gian đồng quê hương lúa…Đặc biệt tác giả đã nói lên được tâm hồn và TY,nỗi nhớ một cách trong sáng của người con gái nơi hậu phương.TY trong chiến tranh của họ thật đẹp.Bài thơ như một bưc tranh đẹp,ẩn chứa bao hình ảnh sinh động,đẹp trong sáng.Cảm ơn tac giả đã để lại cho làng thơ Việt Nam một bài thơ tuyệt tác.
Một buổi sáng mai ri
ANH TÌNH NGUYỆN RA ĐI
Chiền chiện cùng cao hót