Ru mình
Tác giả: Đinh Tuấn Anh
Ngủ đi – ta hãy ngủ đi
Im rồi
Dưới những hàng me
Nói cười
Ngủ đi – ta ngủ đi thôi
Ngoài hiên hoa khép mi rồi, thiu thiu
Sông xa đã thở đều đều
Gió đưa nôi, trăng xiêu xiêu lịm dần
Lá câm những tiếng rì rầm
Để trong cây, đôi búp mầm nằm mơ
Một ngày xuân…
Một tiếng gà…
Ngủ đi trong mộng họa là gặp nhau1
- Một câu trong bài “Vọng nguyệt hoài viễn” của Trương Cửu Linh, lời dịch Nguyễn Hữu Bổng [↩]
Rất hay.