Ánh trăng
Tác giả: Nguyễn Duy
Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỉ
Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa.
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường.
Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn.
Ngửa mặt lên nhìn mặt
Có cái gì rưng rưng
Như là đồng là bể
Như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.
Bài thơ này rất hay.
Tôi thấy thơ Nguyễn Duy thật hay
bài thơ như một sự khám phá bất ngờ của tác giả về vẻ đẹp của ánh trăng. Có lẽ rất lâu rồi giữa cánh náo nhiệt nơi phố thị, giữa ánh đèn điện rực rỡ hằng đêm người ta đã vô tình quên đi vầng trăng kỳ diệu, để rồi bất chợt hôm nay lại giật mình bởi ánh trưng kỳ ảo vào một đêm cúp điện. Bài thơ hay !
bài thơ này viết thiếu mất một khổ rồi.
Ngửa mặt lên nhìn mặt
Có cái gì rưng rưng
Như là đồng là bể
Như là sông là rừng
Cảm ơn bạn đã bổ sung.
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.
Trăng thật bao dung, con người đỏi thay nhiều đến thế, con người nhiều khi bạc bẽo thé mà trăng vẫn cứ tròn đầy. Trăng im lặng, không oán trách, không giận hờn, nhưng cái “im phăng phắc” của vầng trăng khiến cho ta phải “giật mình” xem lại cách sống, xem lại cách ta đối xử với quá khứ . Bìa thơ là một thông điệp đói với mỗi chúng ta: Hãy sống thuỷ chung tình nghĩa, hãy sống ở hiện tại nhưng đừng quay lưng lại với quá khứ nhiều khó khăn vất vả đã qua. Đó là truyền thống đạo đức quí báu của người Việt Nam.
Trăng luôn là đề tài muôn thuở của các nhà thơ.Trăng trong bài thơ của Nguyễn Duy đẹp đến lạ kỳ. Vẻ đẹp vĩnh hằng ấy đã làm nhà thơ phải dật mình mà lòng cảm thấy rưng rưng, ân hận vì mình đã lãng quên đi quá khứ,một quá khứ đẹp đẽ…
that la hay
hãy trân trọng những giây phút,những thứ ngay bên cạnh ta.đừng để 1 lúc nào đó mới hối hận khi nó đã xa mình rùi.hix đọc xog lại muốn ngắm trăng,tội mỗi ngẩng lên lại thấy mặt trời làm hoa cả mắt, nổ đom đóm.
bài thơ này miêu tả nội tâm rất sâu sắc,rất hay
hay wa la hay
trang khong chi la thien nhien, trang con la bieu trung cho mot qua khu gian kho hao hung va oanh liet, mot qua khu nghia tinh khong de gi quen?…