Vải thiều
Tác giả: Nguyễn Duy
Ai nhân ra giống vải thiều
vòm xanh lấp ló bao nhiêu má hồng
Ai làm ra lúng liếng sông
để đưa tu hú sổ chồng sang ngang
Ai sinh ra thói tình tang
để ai hoá gió lang thang quên nhà
Một mùa vải chín đi qua
nghe tu hú động lòng ta bốn mùa
ĐỌC THƠ NGUYỄN DUY
BÀI “VẢI THIỀU”
Ta từng ăn trái vải thiều
Nhưng chưa biết gốc vải thiều ra sao
Quảng Nam có trái bòn bon
Quả ngon thì có núi còn chưa lên
Nguyễn Duy cũng có thơ hiền
Dễ thường như cõi lòng riêng của mình
Qua rồi năm tháng chiến tranh
Bây giờ anh lính trần mình làm thơ
Chiến tranh dù ở đôi bờ
Dù ai chiến thắng bây giờ còn đâu
Dù ai thắng bại có sao
Cuối cùng thất bại chỉ còn nhân dân
Nói xa rồi lại nói gần
Vải thiều tu hú nhiều phần ca dao
Đọc Duy ta cảm được nhiều
Cái tình mộc mạc bao chiều bâng quơ
Nhưng mà có thế mới thơ
Thơ như nước chảy như bờ mây trôi
Thoáng thôi mà cũng qua rồi
Nhưng mà có lại có như hồi vừa qua
Trăng rằm khác với sao sa
Làm thơ phải thật bao la mới cừ
Thơ toàn súng đạn bây chừ
Còn gì để lại cho đời được sao
Non cao mỏi cánh cào cào
Suối sâu con dễ dễ nào bây qua
Nhìn lên thằng cuội cây đa
Nó hoài cũng vậy có là trăng đâu
Vải thiều hồng thắm má tươi
Mấy cô con gái ai người không thương
Khác chi lá trúc chữ điền
Một thời ở Huế Hàn thơ đắm chìm
Ai về Vĩ Dạ không tin
Hãy rình ngắm thử cô nàng ra sao
Huế từng có dải khăn sô
Bổng dưng nhớ tới chuyện buồn Nhã Ca
Thời gian nay cũng nhạt nhòa
Nguyễn Duy gợi lại bao la nỗi niềm
Đạn bom rồi phải im lìm
Con người cũng phải về tim của mình
Quên đi mọi chuyện linh tinh
Một thời táo tát quả tình éo le
Gió đồng lay liếp phên tre
Ca dao xưa đã một thời ru con
Con ơi con ngủ cho ngon
Đẻ cha đi trẩy nước non thanh bình
Bây giờ bao chuyện cung đình
Một thời rồi cũng tang tình vậy thôi
Hỡi con tu hú trên đời
Hát hoài một điệu quả thời đâu hay
Hay như con sáo tháng ngày
Trong lồng nhảy nhót tưởng mày vui sao
Mà bầy cò trắng bay cao
Trắng trong đâu giống nước ao bùn sình
Trúc xinh dáng thẳng mới xinh
Cho dù trúc đứng một mình bên ao
Mây đen qua trận mưa rào
Xong rồi trời sáng lẽ nào lại không
Lúa reo lúa hát ngoài đồng
Ai làm thơ để cho lòng vui lây
Tháng ngày nào khác mây bay
Bầu trời còn lại cũng ngày xuân sang
Ai yêu những sắc hoa vàng
Êm đềm hiền dịu lại càng nhân văn
Ngày xuân mai nở vẫn hằng
Mùi hương quyện sắc vàng tươi rỡ ràng
Mãi là hương sắc Việt Nam
Nguyễn Duy thay một cành đào được chăng ?
NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
(10/01/16)