Cỏ
[…]
Mai sau ôm cỏ ngập lòng
Thơ như mây trắng mênh mông đất trời
Giờ xin một khoảng nhỏ thôi
Em bình yên tựa vai ngồi bên anh…
[…]
Mai sau ôm cỏ ngập lòng
Thơ như mây trắng mênh mông đất trời
Giờ xin một khoảng nhỏ thôi
Em bình yên tựa vai ngồi bên anh…
[…]
Gió Mường Lò thơm ngát lúa tháng ba
Khói cơm lam vẫy ta về thuở nhỏ
Ôi ước được nằm trên tàu lá cọ
Ngóng trâu về trong tiếng mõ rừng xa.
Em yêu ơi sao chẳng về cùng ta
Bóc măng sặt như sớm nào hò hẹn
Rừng chứng chỉ tay ta màu mực tím
Đến phương nào chẳng nhận ra em.
Tháng ba này hoa núi đỏ không yên
Môi như lửa và hồn như suối khát
Nghe tre nứa gửi lời qua điệu sạp
Cánh ban hồng nghiêng xuống nhịp xoè hoa.
[…]
[…]
Anh còn nhớ gì
Thềm ai pháo nổ
Mùa xuân chín đỏ
Trên bờ môi em
Một mùa thay tên
Cây vàng lá đổ
Em về qua phố
Bỗng lạ đường quen
[…]
[…]
Nhớ đêm ra đi, đất trời bốc lửa
Cả kinh thành nghi ngút cháy sau lưng
Những chàng trai chưa trắng nợ anh hùng
Hồn mười phương phất phơ cờ đỏ thắm
Rách tả tơi rồi đôi giày vạn dặm
Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa
[…]
[…]
Có ta trong một toa tàu trắng
Tỉnh rượu nằm nô giỡn một mình
Có em còn đứng sau khung kính
Có nỗi buồn gửi một toa riêng.
[…]
Vị đầu tiên đời sống tặng em
Mẹ nặn sữa bằng ngón tay đen đúa
Tay tôi đầy gai vì níu những đàn trâu
Môi nứt nẻ vì ớt cay và gió bấc
Em ở đâu?
Hạnh phúc rất xa vời…
Chúng ta đều là đất cả thôi
Xin đừng nặn ta thành những non cao
Hãy nặn ta thành những ông táo nhỏ
Cho nồi cơm bé nghèo hèn
Cho người lớn khát tự do
Trẻ con khát sữa…
[…]
[…]
Cách ngăn bỗng mấy phương trời
Anh trong gió núi em ngoài biển mây
Tình phai theo nắng hao gầy
Hồn thơ anh chết từ ngày vắng xa
Trẻ con làng chài dễ ngủ quá đi thôi
Vừa mới chơi xong đã ngủ cả rồi
Co chân lên sàn, tựa lưng vào mạn
Có chú ngủ nghiêng có chú ngủ ngồi
Chiều nay tôi theo các chú đi câu
Được chia bao nhiêu vỏ hến vỏ hàu
Nhưng chẳng có gì tặng cho bạn nhỏ
Chỉ biết xoa đầu thế cũng thân nhau
[…]
[…]
Trong một đời
Cho anh một lần
Trong một lần
Cho anh một ngày
Trong một ngày
Cho anh một giây
Ðược nhắm mắt lại
Và gọi thầm tên em thời con gái
[…]
Chiều đi qua ánh mắt não nùng
người già ngồi chờ mong
như cánh đồng khô hạn
như dòng sông kiệt cạn
gió
và bão
vùn vụt qua tóc trắng
cuối trời mây xám giăng giăng…
[…]