Cô hái mơ
[…]
Hỡi cô con gái hái mơ già
Cô chửa về ư? Đường thì xa
Mà ánh trời hôm dần một tắt
Hay cô ở lại về cùng ta?
[…]
[…]
Hỡi cô con gái hái mơ già
Cô chửa về ư? Đường thì xa
Mà ánh trời hôm dần một tắt
Hay cô ở lại về cùng ta?
[…]
Con đường nhỏ vắt ngang triền cát
Vạt cỏ cháy khô hàng dương gầy xơ xác
Đường về nhà em trưa nắng cát mù tung
Ơi gió Lào thổi rát miền Trung
[…]
[…]
Người là một kiếp thi nhân
Tóc xanh đã nhuộm mấy lần biển dâu
Nhà người bên một dòng sâu
Xác xơ khóm trúc hàng cau lạnh lùng
Hồn thơ về lánh bụi hồng
Quyển vàng tóc bạc nằm chung một lều
Có đàn con trẻ leo nheo
Có dăm món nợ eo sèo bên tai
[…]
[…]
Kìa bóng cau già đứng xác xơ
Ở đây dấu vết thuở ngày xưa
Nằm ôm gốc gạo lều nghiêng mái
Cành liếp che sương lúc đợi chờ
Lòng sầu tráng sĩ rối như mây
Vội vội gò cương đổ bóng gầy
Vội vội xô phên kêu vội vội
– Mẹ ơi! Con đã trở về đây!
Nhưng lời kêu gọi để ai nghe
Mây xế trời chênh gió nặng nề
Trăng lạnh dòm song màn rủ lạnh
Lều hoang thôi chẳng đáp ai về
[…]
Vì yêu dấu quá Nàng thơ
Với em vô tận nên ngơ ngẩn buồn
Thần tiên Thánh Phật bao dung
Hiểu lòng tôi lắm – tôi khùng vì thơ
Mấy bữa ni rồi trời thiếu nắng
Chừng chưa bưa lụt nước còn cao
Khi hôm bộ đội hành quân tới
Trấn thủ dầm phơi chật cả sào
Mạ mi đem dũi ra ngoài ruộng
Kiếm ít đam cua chút của đồng
Thêm đôi ba miếng anh em đỡ
Của nhà quê kiểng buổi thu đông
[…]
May mà Huế ở Thừa Thiên
Kinh kỳ thuở trước còn nguyên cổ thành
Tháp xưa còn tiếng chuông lành
Tường rêu còn nhuộm sứ sành sắc lam.
May mà Huế ở trời Nam
Còn câu đối cũ dựng am sách nghèo
Nhà vườn còn gác trăng treo
Còn diều khuê các bơi chèo gió xanh.
[…]
[…]
Người ơi, nào phải chiêm bao
Mồ hôi thánh thót ngàn sao trên đồng
Tưới theo bao mặt trời hồng
Thấm qua gốc rễ hoá bông lúa vàng.
Người lo rèn hái sửa quang
Ta đẵn gỗ ràng, ta đóng thêm xe
Ở đây người nhé, đừng về
Lúa thơm quấn quýt bộn bề bước chân!
Ngày vui chở lúa về sân
Tối nâng cơm trắng bâng khuâng hương đồng…
Đâu đó lâu đài bỏ nhện giăng
Mà đây phòng xép hẹp như săng
Giường ken chiếu nối xoay ngang dọc
Xương gối vào xương chẳng đủ nằm
Cửa nhỏ trông giời với chấn song
Một khuông chật chội mấy phương lòng
Tường vôi gạch lở loang màu máu
Nung nấu thêm sầu mộng núi sông
[…]
Thôi đành gửi lại cho sông
Một câu thơ giữa mênh mông sóng tình
Một bờ tre gió trở mình
Một bông gạo đỏ mang hình trái tim
Gửi dòng sông phút lặng im
Gửi làn tóc biếc chưa nhìn đã say
Gửi người hơi ấm bàn tay
Bờ môi chưa biết đong đầy nụ hôn
[…]