Vẽ núi
[…]
Bạn đi gởi lại tiếng cười
Tôi ngồi vẽ núi lạnh mười ngón tay
[…]
Bạn đi gởi lại tiếng cười
Tôi ngồi vẽ núi lạnh mười ngón tay
[…]
Em chưa chải hết sầu trên tóc
Ta đã tan rồi mộng dưới hoa
[…]
[…]
Gió đông thổi đá cũng mềm
Guốc khuya đánh thức bậc thềm ngày xưa
Lang thang đêm cạn phố mưa
Lạnh chưa thấm lạnh, đông chưa tới mùa.
[…]
Rì rầm mưa suốt đêm qua
Sáng ra ngan ngát quanh nhà mùi hương
Ơ, hàng cau cạnh bờ tường
Trắng ngần hoa nở, xanh vườn gió bay
Vòi cau dẫn nước từ cây
Trong văn vắt bể nước đầy thơm sao
Hương cau trong gió ngọt ngào
Ngỡ thơm cả tiếng chim chào ban mai.
“Người bạn nhỏ cho lòng tôi theo ghé
không nỗi gì có thể vuốt ve hơn”
tôi muốn như con bướm nhỏ bay vờn
bị tà áo học trò em đánh lưới
Em, tiểu muội môi còn thơm xí muội
dấu chân ngoan chưa bước xuống thềm trường
hoa không cài nhưng tóc có mùi hương
hồn phẳng nếp lụa là như áo trắng
[…]
Em mở khuy áo
cho tôi thấy bầu trời xanh biếc
những đợt sóng dội ngược lên không trung
mắt miên man mộng mị mịt mùng
úp mặt xuống mà thấy trời đang xanh lắm
Ngày nắng cháy xém miền đêm cô quạnh
bầu trời sau lần áo đó vẫn xanh
nơi khỏa nước bình an
bờ bãi ngọt lành
gửi giông gió ngoài hai miền quên nhớ
[…]
[…]
Thấy ở đó gót em hồng buổi sáng
Băng qua cánh đồng sữa lúa thơm môi
Ngắt một nhánh và nghiêng đầu cúi xuống
Nghe quê hương thành máu chảy trong người
Trước bảng lớp em đứng hiền như mẹ
Hai cánh tay ngoan rất đỗi vụng về
Trên mái ngói chuyền tình đôi chim sẻ
Giữa tiếng giảng bài bỗng lắng tai nghe
Như xa lắm một thời bom đạn phá
Cây ta ươm sẽ mọc lại cho rừng
Mặt trời vươn vai trên từng đọt lá
Bóng tối chết rồi trong ngăn kéo mùa đông
[…]
Em thức dậy sáng nay
Trên môi tươi có nụ cười rạng rỡ
Đôi chim xanh gọi bình minh về bên vành tổ
Hoa đón chào tia nắng sớm ban mai
Mây trắng trời cao lờ lững khoan thai
Trên biển vắng xôn xao bờ sóng vỗ
[…]
[…]
Đặt tên cho con
là Đường là Mật
Mai sau lớn lên
Con mang tiếng hát ngọt ngào
Thay nỗi đắng cay chua xót
Con người áp bức lẫn nhau.
Đặt tên cho con
là Ruộng là Vườn
Mai sau lớn lên
Con làm người Việt Nam da vàng
Biết quê hương mình tan nát
Đạn bom ghim sâu thương tích
trên thi thể nước non
Biết biển sông ngầu đỏ
Núi cao lở lói
Nương rẫy khô cằn.
Đặt tên cho con
là Việt là Nam
Mai sau lớn lên
Con không làm người Âu người Mỹ
Nhìn đồng bào con đói no lây lất
Bằng đôi mắt ngoại nhân hờ hững
lạnh lùng
[…]
Chiếc áo quê hương dáng thướt tha
Non sông gấm vóc mở đôi tà
Tà bên Đông Hải lung linh sóng
Tà phía Trường Sơn rực rỡ hoa
Vạt rộng Nam phần chao cánh gió
Vòng eo Trung bộ thắt lưng ngà
Nhịp tim Hà Nội nhô gò ngực
Hương lúa ba miền thơm thịt da