Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn

    Tác giả:

    […]

    Ôi ước gì được thấy mưa rơi
    Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
    Những màu mây sẽ thôi không héo quắt
    Đá san hô sẽ nảy cỏ xanh lên
    Đảo xa khơi sẽ hoá đất liền
    Chúng tôi không cạo đầu để tóc lên như cỏ
    Rồi khao nhau
    Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt
    Ôi ước gì được thấy mưa rơi …
    Cơn mưa lớn vẫn rập rình ngoài biển
    Ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời..
    Ôi, ước gì được thấy mưa rơi
    Chúng tôi sẽ trụi trần nhảy choi choi trên cát
    Giãy giụa tơi bời trên cát
    Như con cá rô rạch nước đón mưa rào
    Úp miệng vào tay, chúng tôi sẽ cùng gào
    Như ếch nhái uôm uôm khắp đảo

    […]

  • Năm con gái chúng mình mười chín tuổi

    […]

    Những năm tháng mai sau khi buồn đau đã thành dĩ vãng
    Anh sẽ nói với con những gì từng làm hồn anh nhức bỏng
    Những cô bé cậu bé cởi trần da cháy như hun
    Lớn lên như rừng hoang, cỏ dại
    Chúng đang ngơ ngác nhìn anh
    Bên một hũm suối
    Còn anh, một người trai Hà Nội
    Đứng nhìn chúng hoài, lòng rưng rưng…

    Mộng lãng du đưa anh đi qua bao nẻo rừng,
    Bao con suối, bao dòng sông, bao khoảng trời xa lạ
    Đâu cũng là Đất Nước nghèo trong câu ca và rơm rạ
    Lán nứa mái tranh che tạm nỗi cơ hàn
    Những mái đình chùa cong trĩu nặng kiếp nhân gian
    Những cơn đói của anh nối tiếp những cơn đói của ông cha hàng thế kỷ
    Và nỗi buồn vui của anh có muối mặn gừng cay của bao đời thường không đếm xuể

    […]

  • Bài thơ cuối

    Tác giả:

    […]

    Ðôi lúc bâng khuâng chuyện hẹn thề
    Nhưng thôi, nhắc lại để ai nghe
    Gió khuya xô lá trên sân vắng
    Ngỡ bước chân quen bỗng trở về

    Viết một bài thơ cuối gởi ai
    Tại sao tôi cứ hỏi tôi hoài
    Em, Anh, Ai …đắn đo từng chữ
    Ðêm lạnh nhiều đêm lạnh, rất dài.

  • Bài thơ Hà Nội

    Tác giả:

    […]

    Thương những buổi chiều Bác Cổ ngày xưa
    Anh nắn nót một Trường Thi lãng mạn
    Thơ thuở bé khắc ghi tình Ngõ Trạm
    Hàng Cỏ ơi, nét thảo có mờ phai
    Theo gót chân em từng bước Hàng Hài
    Yêu Hàng Lược chải mềm hương mái tóc
    Thương dĩ vãng chiều Cổ Ngư trốn học
    Hồn ngây ngô theo điệp khúc Hàng Đàn
    Hàng Guốc trưa hè gõ nhịp bình an
    Khi Hàng Nón quay nghiêng che mắt thỏ
    Anh lúng túng cả Đồng Xuân xấu hổ
    Gió mơn man Hàng Quạt, áo đong đưa
    Đây Hàng Khay anh đưa tặng bài thơ
    Em hốt hoảng chợ Hôm vừa tắt nắng

    […]

  • Mỗi mùa xuân thêm một lần dối mẹ

    […]

    Cây mai nhỏ ba đã trồng năm trước
    Mấy xuân rồi có nở nụ nào không
    Hay đã chết theo ba từ dạo ấy
    Ðể mùa Xuân hoa trắng nở trong lòng

    Năm mới đến mẹ già thêm một tuổi
    Tóc bạc hơn nhiều, má hóp răng long
    Sao giấc ngủ chập chờn con thấy mẹ
    Người đàn bà đẹp nhất ở trần gian

    Năm mới đến con cũng già thêm tuổi
    Xa mẹ hiền một tuổi nặng bằng hai
    Tuổi nước Việt chất chồng lên quá khứ
    Tuổi xứ người quần quật với tương lai

    Con chẳng biết nói thế nào mẹ hiểu
    Chẳng còn ai hiểu hết chuyện đời con
    Non nước đó vẫn còn đầy dâu biển
    Núi sông đây sao giữ được vuông tròn.

  • Cánh lá phong

    Tác giả:

    Em viết gì trên cánh lá phong
    Tình ta như biển rộng mênh mông
    Bao nhiêu năm với ân tình đó
    Hứa với nhau rồi, có nhớ không

    Dù chẳng bao giờ muốn nhớ đâu
    Một năm có đủ bốn mùa đau
    Ðêm đêm hỏi mãi người trong mộng
    Ðến kiếp nào ta mới của nhau

    […]

  • Tau chưởi

    Tác giả:

    […]

    tau chưởi thẳng vào mặt bây
    không bóng không gió
    không chó không mèo
    mười hai nhánh họ bây đem lư hương bát nước
    giường thờ chiếu trải sắp hàng một dãy ra đây
    đặng nghe tau chưởi
    tau kêu thằng khai canh khai khẩn tam đợi mười đời
    cao tằng cố tổ ông nội ông ngoại cha mẹ chú bác cô dì
    con cháu thân hơi cật ruột bây tau chưởi
    tau chưởi cho tiền đời dĩ lai bây mất nòi mất giống
    hết nối dõi tông đường
    tau chưởi cho mồ mả bây sập nắp
    tau chưởi cho bây có chết chưa liệm ruồi bu kiến đậu
    tam giáo đạo sư bây
    cố tổ cao tằng cái con cái thằng nào móc miếng cho bây
    hà hơi trún nước miếng cho bây
    bây ỉ thế ỉ thần
    cậy nhà cao cửa rộng
    cậy tiền rương bạc đống
    bây ăn tai nói ngược
    ăn hô nói thừa
    đòn xóc nhọn hai đầu
    ngậm máu phun người
    bây bứng cây sống trồng cây chết
    vu oan giá hoạ
    giết người không gươm không dao
    đang sống bây giả đò chết
    người chết bây dựng đứng cho sống
    bây sâu độc thiểm phước
    bây thủ đoạn gian manh

    […]

  • Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển

    Tác giả:

    Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
    Đời lưu vong không cả một ngôi mồ
    Vùi đất lạ thịt xương e khó rã
    Hồn không đi sao trở lại quê nhà

    Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
    Nước ngược dòng sẽ đẩy xác trôi đi
    Bên kia biển là quê hương tôi đó
    Rặng tre xưa muôn tuổi vẫn xanh rì

    […]

    Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
    Cho tôi về gặp lại các con tôi
    Cho tôi về nhìn thấy lệ chúng rơi
    Từ những mắt đã buồn hơn bóng tối

    Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
    Và trên đường hãy nhớ hát quốc ca
    Ôi lâu quá không còn ai hát nữa
    (Bài hát giờ cũng như một hồn ma)

    […]