Chơi Hòa Bình
Vì ai cho tớ cứ lênh đênh!
Nặng lắm! ai ôi! một gánh tình!
[…]
Vì ai cho tớ cứ lênh đênh!
Nặng lắm! ai ôi! một gánh tình!
[…]
Đêm thu buồn lắm! Chị Hằng ơi
Trần giới em nay chán nửa rồi
Cung quế đã ai ngồi đó chửa?
Cành đa xin chị nhắc lên chơi
Có bầu, có bạn can chi tủi
Cùng gió, cùng mây thế mới vui
Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám
Tựa nhau trông xuống thế gian, cười
[…]
Năm tận tháng cùng
To nhỏ hàn ôn
Trên từng đốt ngón tay
Để đèn chiều xao động
Lòng thành vụng trộm hành hương
Tranh thủ phút giây
Nhớ người thiên cổ
Kho thiêng rạn vỡ
Tiếng Gia tiên
Rầu rĩ dưới mồ
Những lúc chim về
Tím lịm chân mây
Ai liều tảo mộ chiều nay
Mà hương tảo mộ bay đầy hoàng hôn
[…]
Chắc người nói chẳng hết lời
Nên cây trúc có trên đời đấy em
Cha nghèo cây trúc thẳng thêm
Mùa thu sang, lá bên thềm vừa rơi
Câu hát ấy mẹ hát rồi
Giờ em hát lại với tôi lúc này
Hát bằng lời của bàn tay
Với bao thân trúc xếp dầy hai bên
[…]
[…]
Mãi mãi mảnh vườn nhà tôi
Hương bưởi, hương nhài, thơm ngát
Hoa trứng gà rơi xuống tóc
Gió thì thầm ở sau lưng.
Trốn được nhau rồi có mừng
Tìm được nhau rồi có nhớ
Thương nhau bạn đừng nói nữa
Chúng mình lần lượt trước sau.
[…]
[…]
Nửa đêm
Thuyền thúng đồng chiêm
đi tìm hướng làng xa
Ngọn cây đa trang hoàng khúc múa
đàn cá song lơ lửng tự tình
Ổ sáo đen mái chèo khua vỡ trứng
Gà lên chuồng chuông động bình minh
Đi tìm con bướm bạc đầu
Liếc qua hoa nhài nhuộm nâu
Đi tìm tóc rối đổi kẹo
Cụm tóc hờn ghen cài kẽ liếp
Lược bóng gương trong
Sợi tóc kéo mùa xuân
lìa bỏ bãi làng
[…]
[…]
Trong cuộc đời anh đã thua thiệt nhiều điều
Chỉ còn đôi tay chưa dính bẩn
Nhưng anh không hề nhịn nhục
Và cũng không bao giờ là kẻ quá khích
Mở to mắt ra anh nhìn bình thản cuộc đời này
[…]
[…]
Thời mở cửa, cửa các nhà khép kín với nhau hơn
…Chỉ có các cửa nhà hàng là mở rộng
[…]
Thời mở cửa người bán sức mình đứng đầy bên đường Giảng Võ
Và còn có rất nhiều người chẳng biết bán cái gì.
Thời mở cửa, vâng. Rất nhiều cái đẹp
Và cũng rất nhiều cái tốt mãi qua đi.
[…]
Thân thể tôi như chiếc cột ăng ten
Vừa phát sóng vừa tự mình rỉ rét
Điều tôi nói chừng chúa trời chưa biết
Phật chưa tin và trời cứ làm thinh
Tôi nhỏ nhoi tồn tại chính mình
Nhân danh một chính mình tồn tại
Sân chùa cứ rụng đầy hoa đại
Thánh giá cao chót vót tận vòm mây
Tôi vẫn đi lầm lụi giữa xuân này
Mưa bụi thấm lông tơ đầy mặt áo
[…]
[…]
Nét nghiêm khắc cong vòng cung môi mỏng
Nghe sôi sục cả linh hồn nóng bỏng.
Người mẹ già thét lớn: “Mã Chiếm Sơn!”
(Mã run lên) “Đâu giọt rượu căm hờn?
Mãn Châu quốc nghe không mày, rên rỉ
Dưới gót sắt của Phù Tang ích kỷ
Đang mang quân giày xéo cả Trung Hoa
Nước Trung Hoa yêu dấu của lòng ta
Đã thống khổ bởi bao xiềng ngoại quốc!
Chưa vừa ư những tai ương thảm khốc
Đã đè trên dân tộc nước non mày!
Có chi vui sông núi đỏ tràn thây
Mà Mã tướng ngày nay dâng rượu cúc?
[…]