Trằn trọc
[…]
Đêm trằn trọc
Xé đôi giấc ngủ
Nửa giấc tù ngồi
Nửa giấc trăng.
[…]
Đêm trằn trọc
Xé đôi giấc ngủ
Nửa giấc tù ngồi
Nửa giấc trăng.
[…]
Mùa đông
Cây thông Giáng sinh
Lấp lánh quả cầu giấy bạc
Nhớ quê nhà những chiều mưa
Trên sân gạch nở đầy
Bong bóng nước
Em mặc áo len vàng
Tung tăng cánh đồng ký ức
Cánh đồng mùa xuân
Hoa cúc vàng nở rực.
Mùa đông này
Trời trong veo và rất lạnh
Hai bàn tay buốt cóng
Cầm nỗi nhớ nhà
Đi lang thang
Qua Tự Do, Lê Lợi
Ngừng Givral
Nhìn bạn bè đứa còn đứa mất
[…]
[…]
Chiếc cầu sắt đen
Những thanh tà vẹt rỉ
Tàu qua mỗi buổi chiều
Để lại tiếng còi hoàng hôn
Người lính tóc râu phủ mặt
Bước lạnh lùng trên những thanh ray
Buổi chiều ở Cầu Hai
Mang trái tim Che
Người lính tưởng mình ở rừng già nam Mỹ
Cùng giấc mơ giải phóng về.
[…]
[…]
Tôi hay nói chuyện về những dòng chữ ngụ ngôn
Những dòng chữ chảy từng hàng não sống
Trên chiếc máy in hùng hồn của thác nước
Những dòng chữ khai sinh
Vào ngày trẻ con hát đồng dao
Trang sách mở đầy hoa
Những đóa hoa nở ra trí thức
Những đóa hoa nở ra thi sĩ
Trang sách mở đầy cái kén
Những sợi tơ buộc giấc ngủ của người yêu
Bây giờ con trăng ngó trên đầu
Tôi bỏ một mình tôi ở lại
Nhà mọi người giờ nầy đã úp mái
Chỉ có bầy gà hoang đẻ trứng vàng trên tàng cau
[…]
[…]
Bệnh viện có khu dưỡng sinh
Mát xa tu chỉnh dáng hình hẳn hoi
Có bể tắm và sân chơi
Lông vàng nhuộm tím rẽ ngôi thường ngày
Sửa móng chân, nhuộm móng tay
Còn “tự tình” giữa cô này cậu kia
Chó quê đậm món rượu bia
Chó Tây vào viện đi về xe hơi
Vào viện chó – nghĩ thương người
Phận nghèo chẳng dám vào nơi chó nằm
[…]
[…]
Tiếng cửa nhà giam ngòm đen khép mở
Tiếng khò khè hai lá phổi hang xơ
Tiếng đất vùi đổ xuống lấp niềm mơ
Tiếng khai quật cuốc đào lên nỗi nhớ
Tiếng răng lạnh đập vào nhau khổ sở
Tiếng dạ dày đói lả bóp bâng quơ
Tiếng tim buồn thoi thóp đập bơ vơ
Tiếng bất lực trước muôn ngàn sụp lở
[…]
[…]
Muốn viết lên bài thơ
Nhưng bút đời rét rỉ
Mực cạn dòng chảy hết mùa xuân
Tim khô gầy
Thoi thóp thanh tân
Đời giông tố
Đốt linh hồn cầu nguyện
Niềm than thở
Đập tan kỉ niệm
Vì đau thương khóa kín cô đơn
Tuổi mùa xuân mãi mãi tủi hờn
Bừng thức dậy đông sầu tím nhớ
Người rên xiết côn trùng nức nở
Chiều mồ côi khoác áo chùng tu
Nhớ nhung còn
Tuyết lũng âm u
Nỗi xót xa
Khúc tình mười tám
Người quỳ lạy
Lời van xin như bể thảm
Nước cuồng lan, thú dữ làm thinh
Triều dâng lên môi tím yên lành
Ngủ một giấc cuộc đời tan hy vọng
[…]
[…]
Tôi dẹp sách vì sách là lá mít
Không ngọt bùi bằng một củ khoai lang
Không nhẹ nhàng như nghĩ ngợi lan man
Không thảng thốt như vừa nghe gió hát
Bậc thánh triết là những tay biếng nhác
Sống khề khà quanh bữa tiệc nhân sinh
Kết bạn bè cùng cây cỏ vô minh
Rất chán ghét những trò chơi thế sự
[…]
[…]
Đã đi rồi anh muốn nhảy muốn bay
Cho khăng khít nhịp chân trời đất
Mộng vừa nghiêng mắt
Quê em ngày đẹp vàng son
Đường xa mờ nhảy múa núi non
Ơi những cô mình bàn tay sữa đọng
Khi gió mùa lên ngực vừa căng mọng
Đa tình đuổi bướm lang thang
Sớm mai nào bên bông lúa trẻ măng
[…]
[…]
Một tờ lịch tạ thế
chuông trời buông nhẹ không
xác thời gian xếp lớp xuôi giòng
[…]