Hoàng hương
[…]
Hoàng lan ửng màu khi em vấn lại đêm
Làn hương trinh nguyên
Vẫn nằm mơ trong nếp tóc
Em náu hoàng hoa từ muôn kiếp trước
Nên kiếp này em ủ một làn hương
[…]
[…]
Hoàng lan ửng màu khi em vấn lại đêm
Làn hương trinh nguyên
Vẫn nằm mơ trong nếp tóc
Em náu hoàng hoa từ muôn kiếp trước
Nên kiếp này em ủ một làn hương
[…]
[…]
Trầu không lá úa trên giàn
Quả cau điếc để lỡ làng duyên ai!
[…]
Đã lâu nào thấy xác hoa
Tiễn cô dâu mới bước qua nhà người
Lâu rồi trầu nhạt pha vôi
Còn ai têm nữa duyên trời cho nhau
Chiều nay gió cắt mưa đau
Lời ru năm trước đã nhàu bước chân
Con đi trăm ngả đường trần
Vẫn không qua được mảnh sân quê mình
[…]
[…]
Mẹ chắt cho em cuộc đời
Mà chẳng kịp
chắt
cho em
dòng sữa.
Khói hương trắng mảnh
Chẳng bay về trời
Làn hương thở nhẹ
Quanh vầng trăng nôi.
[…]
[…]
Ma là người. Người là ma
Ta là ai? Ai là ta? Đoạn trường…
Một mai xác chỉ còn xương
Hồn vất vưởng cõi trần truồng trẽn trơ
Âm dương lẩn quẩn bến bờ
Sống ghé chết dạt hư vô kiếp người
Nghĩa tình đọng một chút vui
Sân si hóa thạch ngậm ngùi nhân gian
Lời nguyền man dại hóa vàng
Vết dao thốc ngược bàng hoàng cõi thiêng
Đất trời vần vũ chao nghiêng
Bể dâu đoạn nỗi lại liền bể dâu
[…]
[…]
Ước một ngày giữa tự nhiên
Cởi cho gió rũ ưu phiền cuốn đi
Cởi cho mưa xối nước kỳ
Chẳng còn chi nữa cả khi đứng ngồi
Một ngày chỉ một ngày thôi
[…]
Người bảo đọc thơ mụ buồn bỏ mẹ
Người bảo đừng mượn thơ để thổ lộ
Người bảo phải đi ra khỏi nơi tâm hồn mình trú ngụ
Chiều nay biết đi đâu
Mưa đọng mái hiên nhà hàng xóm gõ suốt mấy ngày mưa
Nước vã ra ở tường và trên nền đất
Mùi ẩm mang vị mốc
[…]
Những người đàn bà như tôi
Chỉ lo một nỗi đầy vơi phận mình
Nhỏ nhoi một kiếp sinh linh
Ước mơ mọn giữa nhân tình đảo điên.
[…]
Chạm thu, nắng úa hiên ngồi
Vàng phai ngọn lá ngang trời nhớ thương
Chiều nay áo trắng lạ thường
Cúc xưa giờ nở lạc vườn nhà ai?
Em xa, như tiếng thở dài
Đường tôi quạnh quẽ hai vai cỏ gầy
[…]
[…]
Tiếng đàn mê muội tỉnh say
Ly tình quá nhỏ buồn này quá sâu
Ngỡ rằng anh chết không đâu
Tiếng ngàn năm, tiếng ngàn sau nhắc hoài
Cụng cùng anh nỗi bi hoài
Trôi đi tiếng hát nhạt phai tiếng đàn
Ừ thì cũng một âm vang
Nuối gì mà níu trăng ngàn đêm nay
[…]
Đặt buồn lên võng ru hời
Nỗi man mác tựa mây trời long đong
Nỗi rưng rức mãi phiêu bồng
Nỗi nhung nhớ cứ vơi xong lại đầy
Ẵm buồn lên dỗ khôn khuây
Lòng thương nặng trĩu hai tay tình buồn
[…]