Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bài ca man rợ

    Tác giả:

    […]

    Ta đi tìm người thiếu nữ ngày xưa.
    Nàng không mong, ta đi đến không ngờ,
    Giây phút ấy thực mắt nhìn tận mắt.
    Ta cười mỉm, bỗng thấy nàng che mặt,
    Ta giơ tay, nàng khiếp sợ lùi xa,
    Ta lại điên rồ, đau đớn, xót xa.
    Trong cô độc, thấy tình thương cũng mất.

    […]

    Ta lảo đảo vùng đứng lên cười ngất,
    Ghì chặt nàng cho chết giữa mê ly,
    Rồi giày xéo lên sông núi đô kỳ,
    Bên thành quách ta ra tay tàn phá.
    Giữa hoang loạn của lâu đài, đình tạ,
    Ta thản nhiên, đi trở lại núi rừng.
    Một mặt trời đẫm máu xuống sau lưng.

    […]

    Sau trái cô sơn, ngày lại ngày,
    Hồn kinh kỳ hiện dưới chân mây.
    Đôi tay vò xé loài hoang thảo,
    Đỏ máu căm hờn trên cỏ cây.
    Rồi những đêm sâu bỗng hiện về,
    Vượn lâm tuyền khóc rợn trăng khuya.
    Đâu đây u uất hồn sơ cổ,
    Từng bóng ma rừng theo bước đi.
    Ta đến sườn non rẽ cỏ gai
    Sống đây ghi trước mảnh di hài,
    Lẫn trong kiến trúc tòa vân thạch,
    Hồn cổ ngồi chung, mộng vắn dài.

    […]

  • Kỉ niệm về những câu thơ Nga

    Tác giả:

    Đâu phải bánh mì sữa bơ
    Là thực đơn thời sinh viên sơ tán
    Ta nhai ngô-răng-ngựa đến trẹo hàm
    Ta làm quen cảm-giác-đói-thường-xuyên
    Đèn thiếu dầu thì đốt thêm đống lửa
    Mái nhà tranh rùng mình cơn gió núi
    Bạn bè nào khuya khoắt đến cùng ta

    Những câu thơ Nga những câu thơ Nga

    Nghe văng vẳng tiếng chuông xe ngựa
    Hoa tuyết bay lặng trắng những mái nhà
    “Tôi nhớ mãi một phút giây huyền diệu”
    Nơi phố nghèo em thoáng hiện rồi xa

    […]

  • Trở lại trái tim mình

    Tác giả:

    Tôi trở lại những bờ đường mùa xuân
    Cây già trắng lá
    Ôi thành phố tôi yêu kỳ lạ
    Cái sống như trăn trở ngày đêm
    Tôi lớn lên, lo nghĩ nhiều thêm
    Thành phố cũng như tôi đang lớn
    Những gác xép bộn bề hi vọng
    Những đầu hồi bóng nắng nhấp nhô…

    Tôi trở về những ngõ quen xưa
    Mỗi ngõ nhỏ giấu một lời tâm sự
    Tôi trở lại những lối mòn quá khứ
    Có tấm tình ta mắc nợ cha ông

    (Nhịp chày sương hay tiếng trống thu không
    Nét son đượm trên vòm cong mái cổ)
    Tôi trở lại những lối mòn tình tự
    Cánh bướm màu hạnh phúc cứ bay đôi
    Tiếng ve ran những điệp khúc mùa vui…

    […]

  • Mùa

    Tác giả:

    Lúa ắp đầy xe, ngoặt cổng làng
    Chim mùa reo hót chuyện râm ran
    Ô hay! Cánh bướm hồn nhiên cũng
    Trắng muốt bay theo những lượm vàng!…

    Rơm mới thơm lừng trải lối xe
    Trời xanh con mắt – nắng như hè
    Nhà ai bồ bịch đang quây cót
    Khoai giống bên thềm mận trắng nia…

    […]

  • Bạn tôi

    Tác giả:

    […]

    Để nguôi đi nỗi xúc động cháy lòng
    Anh nói chuyện rất vui về những đường bay tầm cao giá rét
    Những đường bay tầm thấp vã mồ hôi
    Những phút ghìm xoáy quân thù vào điểm chết
    Khi bay qua thành phố
    nắng xanh trời…

    Hăm bảy tuổi – bạn tôi chưa vợ
    Tôi biết anh đang rất bồi hồi
    Trước đôi mắt to đen nào đó
    Đã trao anh đắm đuối một vùng trời…

    […]

  • Chuyện không có trong thư

    Tác giả:

    Phút nhẹ nhàng đậu xuống góc phong thư
    Là phút con tem bắt đầu cất cánh…

    Có chuyến đi bên này gà gáy rạng
    Qua dốc bên kia trời chạng vạng
    Mòn gậy trèo lên gối chạm cằm
    Mắt ngó xuống mây giăng khuất bản…

    Có chuyến đi gặp mùa nước lũ
    Thác lớn khôn qua trú lại rừng
    Bóng hổ chờn vờn quanh giấc ngủ
    Khí núi đêm luồn rét thấm lưng

    […]