Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Mùa

    Tác giả:

    Lúa ắp đầy xe, ngoặt cổng làng
    Chim mùa reo hót chuyện râm ran
    Ô hay! Cánh bướm hồn nhiên cũng
    Trắng muốt bay theo những lượm vàng!…

    Rơm mới thơm lừng trải lối xe
    Trời xanh con mắt – nắng như hè
    Nhà ai bồ bịch đang quây cót
    Khoai giống bên thềm mận trắng nia…

    […]

  • Bạn tôi

    Tác giả:

    […]

    Để nguôi đi nỗi xúc động cháy lòng
    Anh nói chuyện rất vui về những đường bay tầm cao giá rét
    Những đường bay tầm thấp vã mồ hôi
    Những phút ghìm xoáy quân thù vào điểm chết
    Khi bay qua thành phố
    nắng xanh trời…

    Hăm bảy tuổi – bạn tôi chưa vợ
    Tôi biết anh đang rất bồi hồi
    Trước đôi mắt to đen nào đó
    Đã trao anh đắm đuối một vùng trời…

    […]

  • Chuyện không có trong thư

    Tác giả:

    Phút nhẹ nhàng đậu xuống góc phong thư
    Là phút con tem bắt đầu cất cánh…

    Có chuyến đi bên này gà gáy rạng
    Qua dốc bên kia trời chạng vạng
    Mòn gậy trèo lên gối chạm cằm
    Mắt ngó xuống mây giăng khuất bản…

    Có chuyến đi gặp mùa nước lũ
    Thác lớn khôn qua trú lại rừng
    Bóng hổ chờn vờn quanh giấc ngủ
    Khí núi đêm luồn rét thấm lưng

    […]

  • Bài thơ dâng mẹ

    Tháng ba cái nắng chang chang
    Mẹ thường gánh nước tưới vàng ngọn rau
    Bờ sông trời hạn còn đau
    Mẹ thương tôm tép dắt nhau đi vòng

    Rạ rơm quyện với khói đồng
    Con ăn cái nhớ vào trong tâm hồn
    Xót xa gié lúa héo hon
    Bây giờ nước đã xa nguồn mẹ ơi!

    […]

  • Tổ quốc ở Trường Sa

    […]

    Việt Nam ơi! dưới bão táp mưa sa
    Người thắp sáng một niềm tin bền bỉ
    Những giếng dầu trụ vững giữa khơi xa
    Dầu là máu thắp trên thềm lục địa

    Sớm mai này nắng ấm ở Trường Sa
    Tiếng gà gáy bình yên trên ngực đảo
    Tiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bão
    Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra.

  • Sông Mã

    Tác giả:

    […]

    Bao cuộc đời ngụp lặn với dòng xanh
    Giờ ngoái lại, tóc còn dựng ngược
    Xin tìm đến ngọn nguồn tiếng nấc
    Của ai kia một thuở thác ghềnh…

    Riêng có một điều em nhận ở đất Thanh
    Cái giàu có ẩn trong từng cơn sóng
    Nên dòng sông trước khi ra biển rộng
    Hắt lên tay người, bão lũ với phù sa…