Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Trên đồi Thanh Long

    Tác giả:

    Giữa rừng núi trơ vơ doanh trại mọc
    Ngọn đồi xanh trọc lóc đất hoe vàng
    Giây điện cắt khung trời thành mảnh nhỏ
    Hàng kẽm gai hoen rỉ dưới mưa sương

    Theo quân đến không gian còn đượm khói
    Gió ngoài trời hun hút buốt xương da
    Súng đã nổ rộn ràng trong đêm tối
    Tiếng hoẵng kêu hốt hoảng giữa rừng già

    […]

  • Bến không chồng

    […]

    Bến không chồng
    Những chàng trai đi lính chẳng về
    Chỉ còn người già và bọn trẻ
    Đàn bà chưa bao giờ nhiều thế
    Người rất người nên cũng lắm đam mê
    Bao giờ gạo nổi canh khê
    Thì ta mới bỏ lời thề năm xưa

    Bến không chồng
    Lúa làng đông ôm đòng mùa lạnh
    Trai làng đông đốt lửa đêm tàn
    Bao giờ hạt thóc lọt sàng
    Ta ra đình làng trải chiếu tìm vui
    Lời thề năm cũ xa xôi
    Vẫn còn tức tưởi tiếng đời mỏng manh

    […]

  • Trường Sơn hành

    Tác giả:

    Núi chẻ đèo cao rừng thăm thẳm
    Núi tiếp rừng xanh nắng trải thảm
    Chân bước dò trên xác lá khô
    Hồn mở vào cửa mộng hư vô.

    Đi về một phương trời thẳng đứng
    Bước lên lịch sử máu xương dựng
    Sá gì rừng thẳm đèo quanh co
    Ngại gì một bóng đời chơ vơ.

    […]

    Lá rừng ai đốt khói hiu hắt
    Khói làm nhớ nhung, khói cay mắt
    Rừng dạt ngày tàn mưa xa khơi
    Người tan thành sương khói chơi vơi.

    Sầu nối mây chiều giăng lớp lớp
    Mưa trắng rừng xanh trời đất ngợp
    Nỗi nhớ dâng tràn mùa sương buông
    Bời bời lắng đọng tiếng quê hương.

    […]

  • Qua sông

    Tác giả:

    Đò nghẹn đoàn quân xa tiếp viện
    Mưa lâu, trời mốc, buồn hôi xưa
    Con đường đáo nhậm xa như nhớ
    Chiều mập mờ xiêu lạc dáng cò

    Quán chật xanh lên rừng lính ướt
    Mặt bơ phờ dính gió bao la
    Khí ẩm mù bay, mùi thuốc khét
    Chuyện tình cờ nhùm ấm cây mưa

    […]

    Nao nao mường tượng bóng mình
    Mịt mùng cõi tới, u minh tiếng rền
    Xuống đò, đời đã bỏ quên
    Một sông nước lớn trào lên mắt ngời.

  • Tâm sự người lính dù

    Tác giả:

    […]

    Súng gác lưng đèo đêm ba mươi tết
    Sương rơi rơi kín lạnh nẻo rừng già
    Sờ đế giày mòn tính quãng đường xa
    Anh mới thấy đi đã trọn vòng đất nước

    Sao lòng chiều nay buồn lên côi cút?
    Hay anh si tình anh lính dù ơi!
    Có phải một lần qua xứ dừa rồi
    Anh gởi trọn tình theo tà áo đó?

    Ai đứng bên bờ kinh xóm lạ
    Nắng lưng chiều soi mái tóc nghiêng nghiêng
    Anh đến nơi đây bản thảo, thôn hiền
    Xin dừng bước, vì em thơ mộng quá!

    […]