Khi tình quá một gang tay
[…]
Cao không quá một câu thơ
Chữ tin thì tối, chữ ngờ thì trong
Sâu không quá một tấc lòng
Mà mơ không tới, mà mong chẳng thành.
[…]
[…]
Cao không quá một câu thơ
Chữ tin thì tối, chữ ngờ thì trong
Sâu không quá một tấc lòng
Mà mơ không tới, mà mong chẳng thành.
[…]
[…]
Người tụ về nép góc hào bình thản
Hà Nội ca và chiến đấu quanh ta
Xưa đây lối xóm cầm ca
Bốn mùa ngả nghiêng trụy lạc
Khăn lụa che ngang mày thét nhạc
Gót chân xanh khép giọng Tì bà
Em gái Ngã Tư Sở
Anh người thợ Nam Đồng
(Đêm sênh ca khốn khổ
Đập tan đàn khi nhạc mới mênh mông)
Xác anh vùi lửa đạn
Xác em vùi bên anh
Khói súng mờ bay nhạt cả xóm xanh
Lửa bừng cháy lên rực phía đô thành
[…]
[…]
Yêu đến đỗi. Lòng cũng buồn đến đỗi.
Nói hoài rồi. Cần lắm, phút lặng im.
Hơi thở nhẹ lẫn mùi hoa bối rối
Dáng em đi, tóc xõa, phủ vai mềm.
Phố u tối. Tình yêu không lối thoát,
Lòng chơi vơi theo chiếc lá thu buông.
Đêm Hà Nội. Hai người. Hai cái bóng
Nhạc tắt rồi, giai điệu vẫn còn vương.
[…]
[…]
Khi cọc cầu ao dứ mắt chuồn chuồn
Buồn ngủ rã rời cánh mỏng
Em đi mãi những đường làng ngơ ngắt
Nhặt lá đa đan mũ Chiêu Quân
Hát vẩn vơ lời xẩm chợ
Gậy mù ngửi hơi đường lạ
Chiều lá dứa tít mù chong chóng
Gió mát này Mẹ quạt
từ chênh chếch nẻo tàn trăng
[…]
[…]
Làng anh ở ven sông
Sắp vào tháng tư
Mắt tình tứ rủ nhau về hội Gióng
Mùi hương xông nụ cười lên nhẹ bỗng
Ai chẳng ngỡ mình đang đi trong mây
Ai chẳng tin mình đang rong ngựa sắt
Cả một vùng sông ai chẳng hát
Sao không nghe câu lý ngựa ô này.
Thế mà bên em móng ngựa gõ mê say
Qua phá rộng duềnh doàng lên dợn sóng
Qua truông rậm
Đến bây giờ anh buộc võng
Gặp mối dây buộc ngựa gốc lim già
Suốt miền Trung sông suối dày tơ nhện
Suốt miền Trung núi choài ra biển
Nên gập ghềnh câu lý ngựa ô qua.
[…]
[…]
Ong rưng rưng bay đứng nắng mai
hoa mướp rơi đầy cổng ngõ
Tổ chích chòe cây mít
tiếng chân chuyền kẽ lá phân vân
Triền miên đêm hè
diều sáo lửng lơ
tiếng nói xa xưa
cùng ai chẳng nói
Đã đi rồi
Những cuộc dọn nhà
tuần du trang sử rách
vương quên mái tóc
sợi tơ trời
óng ánh mạng sương thu
Cỏ ở thung xanh trên núi Tản
Không hề có gió cũng đung đưa
Ai yêu, không được yêu thương lại
Hái cỏ ngầm đem đi bỏ bùa.
Hẳn có bao người lên đến nơi
Trăng non, cỏ ngát một phương trời
Mỗi người chỉ được hái một lá
Và bỏ riêng cho mỗi một người.
[…]
Mây lặng lờ qua cửa
Về núi đón giông chiều
Nhãn chùm em chia lửa
Ngọt gì trong nắng thiêu
Nỗi nhớ giật mình theo
Phía em về náo nức
Đẩy làm chi thuỷ triều
Lên bờ anh rạn nứt
Tưởng đâu còn điệp khúc
Tháng bảy lắm mưa nguồn
Cầu sang em ai buộc
Mỏng mảnh liềm trăng suông
[…]
[…]
Tôi giờ đây liếm môi nóng bỏng
Nhìn ra biển bao la
Lòng hãy còn nhiều khát vọng
Còn rất nhiều khát vọng
Biến thành người khổng lồ kêu khát suốt ngày đêm
Suốt ngày đêm kêu khát
Những ngọn sóng trên cát khô sủi bọt
Ngày đêm
Mãi mãi
Dưới chân tôi
Nước ngọt của ngàn sông
Bao giờ đổ đầy lòng biển.
[…]
Chabbi Chabbi
Tuổi còn xanh, mắt còn tha thiết
Có phải quê ở bờ sông Nin
Hay là nơi trăng sáng
Trên bãi cát dài bóng cây bao báp
Trai gái nhảy bamboula
Theo nhịp trống gợi hồn sa mạc
Chabbi Chabbi
Còn bao giờ qua biển
Để về với đất trời bên ấy
Hai mươi tuổi trẻ nằm đây
Lòng đất Việt Nam hiền hậu
Thôi những ai bên kia chân trời
Đừng dành góc nhà nhỏ thân yêu
Đừng mong bóng trang phục quân nhân
Hiện về quê cũ
Mang những tấm hình
Những thành phố viễn chinh
Về làm quà cho em nhỏ, họ hàng
Hỡi mẹ nghèo ơi!
Thôi cũng đừng mong
Món tiền lương của Chabbi dành dụm
Đổi bằng xương máu nằm đây
[…]