Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bài thơ gởi Huế

    Không thể nói lời tạm biệt
    Dẫu biết rằng mai phải chia xa
    Xin đêm hãy dài thêm chút nữa
    Để em và Huế thức cùng ta

    […]

    Ngựa ô Huế lần đầu nghe em hát
    Lục lạc khua mấy nhịp Tràng Tiền
    Trăng thắp sáng những đền đài lăng tẩm
    Khúc Nam bình ru vua chúa ngủ yên

    […]

  • Phương hải tần

    Tác giả:

    Giã từ thành quách hoang liêu,
    Trăm năm để hận một chiều nước mây.
    Mái sương chia nửa chốn này,
    Nghe tâm tư động sáu giây nguyệt cầm.
    Khúc nghê thường những huyễn âm,
    Vành nôi ngọc thụ một mâm hoang đường.
    Ðan thanh khép kín nẻo tường,
    Bước chân hoang dại nhớ phương hải tần.
    Lên cao giũ áo phong trần,
    Xuống khe gột rửa nợ nần hôi tanh.
    Một mùa xuân thật hiền lành
    Cỏ cây dệt mộng áo xanh trong đời.

  • Nước

    Tác giả:

    Người ta gọi tôi là địa chủ
    Đây là một lũ người tự xưng là cùng đinh
    Đem bắt trói tôi vào một cột đình
    Đã hai ngày qua tôi vẫn làm thinh
    Nhưng đến trưa nay tôi bỗng hoảng kinh
    Số là tôi khát nước lắm rồi
    Ôi chao tôi ao ước tôi ao ước
    Và không thể cầm lòng tự cao
    Tôi kêu hãy cho tôi nước nước nước
    Tôi bỗng nghe một tiếng trả lời: được
    Rồi một kẻ đi đến rất chậm bước
    Lúc đứng gần sau lưng tôi nó nói thỏ thẻ
    Hãy hả họng cho tao đổ tội nghiệp đồ chết khát
    Tôi cảm động nhắm mắt run run hả họng khô rát
    Nó hắt ngay vào một nắm cát

  • Cái thai hoang

    […]

    Thuế sống rồi con gánh nặng nề
    Rồi con viết mướn hay may thuê
    Về đâu nương náu đi đâu thoát
    Hay sớm đi hoang tối ngủ hè.

    Con sẽ dùng chi đôi cánh tay
    Dùng chi cho thỏa chí lòng say
    Dùng chi cho thỏa cánh hồn bay
    Dùng chi dùng chi thời loạn này?

    Con sẽ dùng chi hay sẽ giam
    Thân làm tôi mọn cửa giàu sang
    Lòng vào quên lãng của thời gian
    Đời vào bóng tối của lầm than?

    […]

    Mạch sống chan hòa dưới đất sâu
    Hỏi đời đất cát: Mẹ con đâu?
    Nhà hoang lưu lạc thân hoang đấy
    Bán phút vui cho cả giấc sầu.

    Cũng khác gì ta giận hóa say
    Gối đầu lên bụng mẹ con đây
    Bút nghiên đánh đĩ mòn thân thế
    Giờ viết ru con khúc hát này.

    […]

  • Viết văn trở lại

    Tác giả:

    […]

    Ở Huntington Beach có Nghiêm Xuân Hồng
    Và Los Angeles Võ Phiến
    Mấy địa chỉ âm thầm
    Sống không thành tiếng động
    Những người da đen đứng câu cá suốt đêm
    Dưới bãi biển mù sương
    Đất nước khuất
    Bầy hải âu cất cánh
    Ống khói một con tàu trở về
    Hơi thở. Rác. Và bọn gái điếm
    Cái máy chữ Nhà Thờ
    Đập nhễ nhại trận cười xác thịt

    Ở Houston có Mặc Đỗ một mắt đã mù
    Vượt bốn ngàn cây số tới thăm nhau
    Đi với bạn lên ngôi nhà trên núi
    Thằng đã tới thềm thằng còn ở dưới
    Cùng trẻ như rừng cùng già như suối

    Ở Seattle có Thanh Nam cuống họng
    Đứt lìa
    Chứng ung thư tàn độc
    Cây gậy chống trên tay
    Cái mũ dạ che cái đầu trọc lốc
    Trước dòng lệ Tuý Hồng
    Cuộc bút đàm lần cuối
    Trong ngôi nhà bóng tối
    Không bận gì tháng tới
    Về đây đưa đám tao

    Và ở Sài Gòn vẫn còn Bùi Giáng
    Tối tối về chùa đêm làm thơ
    Ngày ca múa khóc cười giữa chợ
    Kẻ sỹ điên thế kỷ mù rồi

    Những Thanh Tâm Tuyền trăm năm đã xa
    Những Vũ Hoàng Chương nghìn ngày đã khuất
    Những bạn bè mày chúng nó đã giết
    Còn viết được ư, thằng sống sót?

  • Ôm Tết vào lòng

    Tác giả:

    […]

    Ta đã cướp lại mùa xuân
    Cướp lại Tết về
    Ghì chặt trong tay
    Tết và mùa xuân đẫm máu
    Thịt da chằng chịt vết thương
    Những cặp vợ chồng
    Những người mẹ, người con,
    Gặp lại nhau ngày Tết
    Trống trải bao nhiêu
    Chỗ những người đã chết
    Bên người đi trở về
    Một năm nào
    Giữa Tết ra đi
    Trai gái tiễn nhau
    Còn xanh đôi mái tóc
    Tay cầm cổ tay
    Tròn như măng mọc
    Môi ngon như mận chín trong vườn
    Vai đứng kề vai nghiêng xuống giếng làng
    Đôi lứa gặp nhau
    Khác
    xa xôi
    ngày xưa tiễn biệt
    Và mùa xuân trở về cùng đi với Tết
    Lội ngập chân
    trong thương tích luống cày:
    Những bàn tay
    đã chặt phải
    những bàn tay
    Dù không vì hữu ý!

    […]