Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Không tiếng

    Tác giả:

    Sớm ra đi sớm hoa không biết
    Đêm trở về đêm cành không hay
    Vầng trăng đôi lúc tìm ra dấu
    Nơi góc tường in cái bóng gầy.

  • Mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu

    Tác giả:

    Tôi không thể ngăn buổi chiều sắp tối
    Như em đi mà tiếng chẳng quay về
    Mưa chẳng thể ướt hoài sân trí nhớ
    Đôi khi lòng tôi nắng mấy hôm sau

    Tôi không thể xóa biển chiều sóng gội
    Dù hôm qua tâm đã tịnh yên rồi
    Cây chẳng thể giữ hoài tay lá mới
    Đôi khi lòng tôi lại rất khoan thai

    Tôi không thể nói gì khi đã chết
    Như chưa ai kể được phút ban đầu
    Con đường nhỏ có hai hàng bã đậu
    Đôi khi tình tôi lạc tuốt trên cao

    […]

  • Bạc đầu xanh biếc nhớ

    Tác giả:

    […]

    Hỡi học trò, tôi nhớ các em! Ngày xưa tôi hứng lá bên thềm, có em cười mỉm: “Thầy, Thi Sĩ”. Em, thế nào khi em lớn lên?

    Em thế nào, em đã thấy thôi. Tang thương không nỡ trách ông Trời! Tôi mơ Đà Lạt từng đêm mộng, tự hỏi sao tôi lạc xứ người…

    Em, các em còn đứng đó không? Trường xưa mái ngói nắng mai hồng, áo dài em trắng bay trong gió, Thầy bạc đầu xanh biếc nhớ nhung…

  • Chờ đợi nghìn năm

    Tác giả:

    […]

    Tối sáng không phân nhọ mặt người
    Là giờ xuất hiện của bầy dơi
    Rợp trời những cánh bay hôi hám
    Trên lối ta đi tới cuối trời

    Quạ cú ào theo kín một bầy
    Cáo chồn mai phục mỗi hàng cây
    Dăm con ma xó tanh mùi đất
    Cống rãnh chui lùn cũng bủa vây

    Bàn độc chen chân chó nhảy ngồi
    Mồ chiều xanh lạnh lửa ma trơi
    Dậu chưa đổ đã bìm chen lấn
    Huyệt chửa đào xong đã quỷ cười

    […]

  • Chỗ ấy

    Tác giả:

    Con chim biển bay đi rồi lượn lại nhiều vòng
    Biển phẳng tắp chim thấy gì chỗ ấy?
    Có phải ngàn thước thẳm dưới cánh hải âu
    Con chim trời ấy thấy
    Một cuộc đời vượt biển đã chìm châu.

  • Nghe đất

    Tác giả:

    […]

    Người nằm nghe đất bao lâu
    Tai nương ngợ tiếng đời sau thở dài
    Lung linh sóng nắng đan cài
    Cõi Trong điệp điệp Cõi Ngoài mang mang

    Chợt đâu rụng tiếng phai tàn
    Rơi ngưng nửa dáng nắng vàng trôi qua
    Linh hồn thiếp giữa triều hoa
    Bóng hình thôi đã nhạt nhoà quanh thân.

  • Chuyện chiều hôm qua

    Tác giả:

    […]

    Hôm qua tôi cố gắng nhủ lòng mình phải vui. Không với bạn trọn đời sao với tôi từng đoạn? Mở máy xe ngồi nán, nắng chiều rơi lung linh… Nắng chiều rơi lung linh. Tôi gục trên tay lái. Tôi biết bên tay phải không ai ngồi bên tôi…

    Hôm qua phố lên đèn. Tôi lái xe chạy miết. Đường dài bao tha thiết, bánh luân hồi cứ lăn. Chuyện không phải một năm mà ngàn năm như thế. Tôi nhớ em xiết kể: em cũng bạn của tôi! Tôi nhớ miệng em cười, nhớ cả cành hoa lý…

    Tóc em dài chưa nhỉ ôi đường xa đường xa…

  • Mỗi ngày trong vườn tôi

    Tác giả:

    […]

    Vườn tôi mưa rưng rưng từ khi tôi biết nhớ.
    Vườn tôi cây sào lỡ: không trái nào trên cao!
    Bởi em: một vì sao, tôi đầy tràn nước mắt!
    Bởi em: còn như mất, muôn đời là chiêm bao!
    Tôi hỏi cỏ. Nghẹn ngào. Tôi hỏi hoa. Hoa héo.
    Kìa con chim chèo bẻo bay đi rồi, hoàng hôn!

    Vườn tôi đầy trong hồn những mùa thương nhớ cũ

    […]