Ngoài quy luật
Dù sâu đến thế nào
Mọi vết thương
Có một ngày kín miệng
Nhai quy luật này
Anh đắp vào chỗ trái tim
Khốn khổ trái tim anh
Không nằm trong quy luật
Cây bị đốn – Đâm chồi
Nỗi đau tầm gởi
Mọc lên!
Dù sâu đến thế nào
Mọi vết thương
Có một ngày kín miệng
Nhai quy luật này
Anh đắp vào chỗ trái tim
Khốn khổ trái tim anh
Không nằm trong quy luật
Cây bị đốn – Đâm chồi
Nỗi đau tầm gởi
Mọc lên!
Chiều nay anh lại trở về đây
Giặt áo cho con bên giếng này
Gàu nước kéo lên nghe nằng nặng
Không biết lòng xa, em có hay?
Mặt nước ngày xưa có sâu hơn
Rêu có xanh thêm, bờ giếng mòn
Lỗ chỗ thành xưa nhiều dấu đạn
Anh nghe lòng chùng bên áo con
Giếng nước ngày xưa em soi mặt
Soi tuổi thơ ngây, tuổi hẹn hò
Nước đã thấm vào nghìn lớp đất
Anh về màu nước vẫn như xưa
Bên giếng ngày xưa anh đến chơi
Những đêm trăng lọc một khoảng trời
Hai đứa nhìn nhau qua thành giếng
Trên đầu hoa khế, bóng trăng rơi
[…]
[…]
Trong ánh nắng chiều, dưới bóng tre đưa
Lời thiên nhiên cũng mềm như tiếng mẹ
Những chú dế mèn hòa âm rất khẽ
Khiến con nhện buồn chùng cả đường tơ
Tôi nằm trong nôi mắt khép rất hờ
Mẹ vỗ bàn tay đều như nhịp phách
Và lũ côn trùng hẹn nhau trong đất
Có đàn kiến vàng tiếp gạo nuôi quân
Con mối cánh dài trùm kín gót chân
Và anh ve sầu là người nhạc trưởng
Tôi nằm trong nôi nghe mùa chuyển hướng
Thời gian đi theo tiếng hát muôn loài:
Giọng rất cao là anh chìa vôi
Giọng lửng lơ là anh chiền chiện
Con dế con giun giữ phần nhạc đệm
Con oanh con yến tấu khúc xuân vui
Con quạ con diều kêu tiếng ngậm ngùi
Con cú cầm canh buồn như dấu lặng…
[…]
Nhớ chúng mày
Xót xa như nhớ tao bị phân thân
Những sợi tóc nằm không yên trên đầu
Ngu ngơ rung bay trong gió
Nhớ xoắn từng vòng trong kính cận thị
Nhớ chôn dưới những sợi râu cằm như mìn nổ chậm
Buổi sáng tao thức dậy
Nhớ trong bót và kem đánh răng
Buổi trưa cởi giày
Nhớ trườn dài trên hai sợi dây
Buổi chiều tao đi hoang
Nhớ cháy trong bougie mobylette
Nhớ chúng mày như chết…
[…]
Xin gió rừng ôn lại cho chúng mày
Về những đêm nằm chung
Không đứa nào còn nhận ra được chân tay mình
Về những ly cà phê
Trả bằng từng đồng tiền kẽm sót dưới đáy túi mỗi đứa
Về những điếu thuốc nằm hớ hênh
trên vành môi to tổ bố của thằng Cự
Về cách nhả khói ngổ ngáo của thằng Phiên làm cái cằm vêu ra
Về những cái bàn châu đầu lại trong quán “12” khi cả bọn ùa vào
Về sự trầm ngâm đáng ghét của thằng Sơn
Về cái tuyệt vọng ngu xuẩn của thằng Trọng
Về Bằng và nói cà lắp
Về Thảo và tiếng cười khục khục trong cổ
Về Nhơn và người tình bong bóng
Về Lục và sự bí ẩn của chỗ ở
Về một đứa không còn và niềm tin bỏ lại trên cát…
Về những mai hội thảo
Về những chiều bàn luận
Về trên Thiên Thai về dưới Cửa Thuận
Về trong phòng họp về ngoài nhà thuê
Về những đêm vào tù
Về những ngày ra khám
Về huy hoàng và tủi nhục
Về kiêu hãnh và mọn hèn
Về mặt trời và đom đóm
Về mặt trăng và dế mèn…
[…]
[…]
Tôi chỉ là người khách ly hương
Dừng chân nghỉ lại quán ven đường
Tìm nỗi hoài tình hương thắm cũ
Cùng bạn xưa nhắp chén hồ trường
Rồi mai rồi mốt về bên ấy
Còn một chút gì để vấn vương
2-
Ngửa mặt cười khan cùng nắng quái
Men nồng như phảng phất đâu đây
Người xưa tích cũ trong thi sử
Ai kẻ luận đàm việc tỉnh say
Thôi tôi cời chút than sưởi gió
Với tay bắt bóng trả cho mây
[…]
Từng cơn mê đắm run theo gió
Đậu gót chân sen em mỹ miều
Mương lạch nào say quên tình tự
Nên hồn rêu đá cũng đìu hiu
Có phải sáng nay em chải tóc
Cho chim đắm đuối rủ nhau về
Cũng bởi chiều nay hoa kết mật
Làm bướm chập chờn lạc hướng quê
Có phải hôm qua em cởi áo
Bên rừng vắng lặng lá xanh xao
Và say sưa tắm bên bờ suối
Nên hồn cỏ uá đã lao đao
Từng cơn mê đắm như giông bão
Cuốn hút càn khôn qua bến xa
Ta quay quắt,
Trong điên cuồng loạn máu
Xin mây chôn nửa ánh trăng ngà
Có đôi chim mía thơm hương lúa
Ríu rít bên hàng hoa thủy tiên
Bởi áo em hồng, lung linh dải lụa
Nên ta mơ màng,
Khao khát đêm đêm
[…]
Chỉ xin một nửa miệng cười
Chỉ xin một phút bên người yêu thương
Chỉ xin một chút dư hương
Gọi làm duyên suốt nẻo đường viễn du
Cố nhân, thôi đã tạ từ
Dăm năm đấy nhỉ, thực hư thế nào?
Má còn làm thẹn hoa đào?
Mắt còn làm nhạt ngàn sao trên trời?
Tóc còn xanh thuở đôi mươi?
Lòng còn vui thuở hoa cười ước mơ?
[…]
Tuổi thơ ta hề gói tròn trong áo mẹ
Nắng mới lên hồng nội ngoại hai phương
Những thôn xóm quê chim gù rất khẽ
Hoa chìu thơm nở rợp những con đường
Lũy tre xanh hề như bàn tay ôm
Đặt thân tình ta giữa rốn làng
Ngô khoai hề hiền như cơm
Sỏi đá hề quý như vàng
Tuổi trẻ ta ôi vô cùng ngây thơ
Như dòng sông rất đỗi hiền từ
Thênh thang giữa hai bờ cát trắng
Theo khói cơm chiều, ta gây mơ
[…]
Bạn bè ta những thằng nuôi chí lớn
Luyện văn chương thành một lưỡi gươm thần
Đứng với ngu phu làm người hảo hớn
Sống giữa đời hèn mà rất triết nhân
Ôi những bạn bè mà ta rất yêu
Sáng có mặt nhau, chiều hẹn chiều
Có quán nào ấm hơn quán trọ
Mái lá mưa về lay gió xiêu
Đời rộng thu vừa chiếu tình thân
Lịch sử xa mà tưởng rất gần
Kinh Kha không là người vắng mặt
Vì quanh ta sống lại những vua Tần
[…]
Tuổi thanh xuân ta hề chất ngất cao vọng
Thở dài hơi trong một quả tim hồng
Tuổi thanh xuân ta hề căng như mặt trống
Như mũi tên chờ trên cánh cung
[…]
[…]
Hay là tôi đến…?
Dòng mắt em xanh
Mong manh mong manh
Nửa chiều sơ nguyện.
[…]
Thưa rằng từ lâu lắm
Chẳng bao giờ quên em.
Tóc xanh chừ lốm đốm,
Suốt đời tôi đi tìm.