Dòng thơ hôm nay
[…]
Thưa rằng từ lâu lắm
Chẳng bao giờ quên em.
Tóc xanh chừ lốm đốm,
Suốt đời tôi đi tìm.
[…]
Thưa rằng từ lâu lắm
Chẳng bao giờ quên em.
Tóc xanh chừ lốm đốm,
Suốt đời tôi đi tìm.
[…]
Lại hiện về những núi non xa
Trái táo hồng in dấu môi để lại
Mái tóc bồng của một thời con gái
Gió thổi tung trong màu nắng thông vàng
Mới thôi mà, dòng sông thời gian
Đưa ta về giữa hai bờ lau trắng
Một mình ta với mùa thu im lặng
Ta lang thang tìm lại gốc thông già
Có ngờ đâu, rừng vẫn giữ giùm ta
Nét tên em dưới mũi dao ngày nọ
Và những gì em cho ta năm tháng cũ
Chìm trong cây thành một vết thương sâu
Gió cuồng lên hoang dại thuở ban đầu
Ta lại hát như thời trai trẻ
Bài tình ca qua một đời dâu bể
Bay tìm em không biết tận phương nào.
Một hôm tôi thấy cơn say
Trách tôi sao đã bao ngày xa nhau.
Ừ nhỉ, tôi đã đi đâu
Tìm mình trong những khổ đau loài người.
Hình như tôi đã mỉm cười
Hình như tôi đã chịu lời đắng cay.
Tôi đi tháng tháng ngày ngày
Không mang nổi những đọa đày thân nhau.
Lên núi cao, xuống biển sâu
Ngủ quên trên những con tàu đi xa.
Một ngày tôi trở về nhà
Tình yêu nào sẽ chỉ là riêng tôi?
[…]
[…]
Tôi biết nói gì khi ta quên nhau?
Tôi biết muốn gì, trời còn mưa mau.
Em vẫn là em, xưa kia tuy khác,
Tôi hết là tôi, chừ đây cúi đầu.
[…]
[…]
Tuổi quá ba mươi đời chưa hé nắng
Có bao giờ vui trọn giấc đâu em!
Đóa mộng vàng son rã cánh bên thềm
Tôi cô độc bước chân về nghĩa địa
Không nỡ trao em mối buồn thấm thía
Vì đời em là một buổi mai xuân
Em ngây thơ cho đời đẹp tuyệt trần
Tưởng vĩnh viễn những phút giây ngắn ngủi
Còn tôi sống với tháng hờn, năm tủi!
[…]
Ra khơi sương khói một chiều
Thùy dương rũ bến tiêu điều ven sông
Lơ thơ rớt nhẹ men lòng
Mây trời pha ráng lụa hồng giăng ngang
Có thuyền viễn xứ Đà Giang
Một lần dạt bến qua ngàn lau thưa
Hò ơi! Câu hát ngàn xưa
Ngân lên trong một chiều mưa xứ người
Đường về cố lý xa xôi
Nhịp sầu lỡ bước, tiếng đời hoang mang
Sau mùa mưa gió phũ phàng
Bến sông quay lại, hướng làng nẻo xa
Lệ nhòa như nước sông Đà
Mái đầu sương tuyết lòng già mong con
Chiều nay trời nhẹ xuống hồn
Bao nhiêu sương khói chập chờn lên khơi
[…]
Anh tới vội kịp mùa trăng vừa mởn
Có cái gì lay động nhẹ đêm nay
Một chút thôi, anh thở gấp như say
Dưới bóng nguyệt em đùa xô lơi lả
Gầm trời đất tự muôn năm cây lá
Có cái gì bí ẩn phải không em
Có cái gì ngờ ngợ ở trong đêm
Khi em đến xõa xiêm y thiếu nữ
Đời lạnh bạc từ khi sương xuống cửa
Tiếng em ca vọng dội ở bên đồi
Đón mây rừng chầm chậm rớt trên vai
Để hương phấn tỏa mười phương thế giới
[…]
[…]
Vườn chuối bỏ hoang cỏ lên xanh biếc
Ruộng lúa bom cày,
đạn phá đêm đêm
Trăm gian nan,
thống khổ với truân chuyên
Người người chỉ
nguyện cầu trong sầu não
2-
Em thong thả ngồi bên sông giặt áo
[…]
[…]
Ta đi tìm Thị Lộ
Để em chờ Ức Trai
Không hay còn hy vọng
Tràng An mộng mơ này…
Bốn giờ… chưa thấy sương sa xuống. Thành phố đèn vàng vẫn sáng trưng. Người đi bỏ báo dừng xe lại, mở cái thùng ra để một chồng…
Tôi ngồi hút thuốc hàng hiên lạnh. Khói quyện, không dè sương bốc theo! Rồi năm giờ sáng, đèn chưa tắt, thành phố như ai đắp vải điều!
[…]