Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • U ốm

    Tác giả:

    U ốm nằm nhà
    Không ra đồng được
    U đắp kín chăn
    Mặt quay vào vách
    Em vẫn đi học
    Đường xa càng xa
    Người em ở lớp
    Bụng em ở nhà.

    U uống thuốc chưa?
    Hạ rồi cơn sốt?
    Vắng vẻ một mình
    U vui sao được.

    […]

  • Tha La xóm đạo

    Tác giả:

    Đây Tha La xóm đạo,
    Có trái ngọt, cây lành.
    Tôi về thăm một dạo,
    Giữa mùa nắng vàng hanh,
    Ngậm ngùi, Tha La bảo:
    – Đây rừng xanh, rừng xanh,
    Bụi đùn quanh ngõ vắng,
    Khói đùn quanh nóc tranh,
    Gió đùn quanh mây trắng,
    Và lửa loạn xây thành.

    Viễn khách ơi! Hãy dừng chân cho hỏi
    Nắng hạ vàng ngàn hoa gạo rưng rưng

    Đây Tha La, một xóm đạo ven rừng.
    Có trái ngọt, cây lành im bóng lá,
    Con đường đỏ bụi phủ mờ gót lạ

    […]

    Khách ngoảnh mặt nghẹn ngào trông nắng đổ
    Nghe gió thổi như trùng dương sóng vỗ.
    Lá rừng cao vàng rụng lá rừng bay…
    Giờ khách đi. Tha La nhắn câu này:
    – Khi hết giặc, khách hãy về thăm nhé!
    Hãy về thăm xóm đạo
    Có trái ngọt cây lành
    Tha La dâng ngàn hoa gạo
    Và suối mát rừng xanh
    Xem đám Chiên hiền thương áo trắng
    Nghe trời đổi gió nhớ quanh quanh…

  • Năn nỉ

    Tác giả:

    Tôi đang mơ giấc mộng dài
    Đừng lay tôi nhé cuộc đời chung quanh
    Tôi đang nhìn thấy màu xanh
    Ở trên cây cỏ rất lành rất thơm
    Tôi đang nhìn thấy màu hồn
    Của tôi thay đổi luôn luôn theo trời
    Hoàng hôn mầu đỏ mây tươi
    Bình minh nắng trắng ấm trôi vào lòng
    Những vì sao tím rất trong
    Mảnh trăng vàng rỡ chờ mong tôi nhìn
    Tôi đang nhìn thấy trong tim
    Tình yêu bay những con chim tuyệt vời

    Đừng lay tôi nhé cuộc đời
    Tôi còn trẻ quá cho tôi mơ màng.

  • Pleiku thân yêu

    Pleiku thân yêu
    Nơi tôi sống mười năm với sương buông
    nên sớm nên chiều
    Với cơn mưa dầm dề buốt lạnh
    Từng đọt nắng vàng rót mật mỗi mùa hoa
    Con đường em đi qua
    Như chiếc cầu vồng xanh mong đợi
    Như lá thư tình chưa tới
    Hàng thông cao xao xuyến, thầm thì
    Thị xã nhỏ ngỡ bàn tay em, quyến luyến
    Mỗi bước chân bậc đá gập ghềnh

    […]

  • Quán tản cư

    Tác giả:

    […]

    Trên đường chạy giặc
    Mẹ em trúng bom
    Chết phanh thây chẳng chiếu chẳng hòm
    Đầu bết tóc mắt trừng bên bờ ruộng
    Mẹ em tội tình chi chết oan chết uổng
    Ôm đầu người khóc giữa đạn bom rơi
    Trời ác chi ác rứa hở ông Trời
    Sao mẹ nỡ bỏ con giữa vùng bom đạn
    Gom xác mẹ giấu bên bờ Thạch Hãn
    Chạy tháo thân bu được đít xe đò

    Bây chừ Quảng Trị đã xa
    Xa luôn giòng Thạch Hãn
    Và khúc sông mẹ nằm chờ mai táng…

    […]

  • Bắt đầu

    Tác giả:

    […]

    Em dấu yêu, rồi một mai đất nước thanh bình anh đưa em về đất người tình, con chim nhỏ nép bên lòng thương bạn, em sẽ gặp dòng sông Thu Bồn mấy ngàn năm lịch sử bi thương, em sẽ gặp con đường đầu tiên anh tập bước đi, vệ cỏ đầu tiên anh yêu mến thiên nhiên. Em sẽ gặp con chim sẻ trong bờ tre ríu rít bao nhiêu lâu quên mất giọng reo mừng nắng mới. Chúng ta sẽ ngồi bên bờ giếng trong, hái từng chùm hoa dại tặng nhau mà nước mắt đầm đìa.

    Những mảnh khăn sô xé từ chiếc áo trắng tinh thời các bà mẹ chúng ta còn con gái. Những nấm mồ xanh cỏ xanh cây yên ngủ ngàn đời. Những mái nhà tiêu tan. Những nền nhà trơ cột cháy tàn tro nám đen màu đất. Tất cả bỗng hồi sinh thương đứa con trở về sau bao năm binh biến. Những miếng cơm khô dân mình chan nước mắt, những miếng đất khô dân mình tưới mồ hôi, chúng ta lớn lên trong đói nghèo và lửa đạn, yêu nhau tội nghiệp vô cùng. Em hãy mãi là cô bé con từng buổi chiều thứ bảy theo chân các soeurs vào thăm cô nhi viện, em hãy mãi là kẻ có lòng nước mắt rưng rưng thương một người già nua bơ vơ giữa bến xe đò khi buổi chiều vội vàng buông xuống. Hỡi em, những chiếc nón bung vành, những chiếc áo rách vai, những chiếc vú nhay hoài không ra sữa, những tiếng khóc nghẹn ngào trong cơn đói xót xa nằm bên lòng mẹ, là quê hương, là ruột thịt, là tình yêu mình gắn bó. Anh bỗng khóc tình cờ khi bước ra khỏi quán, lòng ngậm ngùi thương đống rác vun cao, mơ một ngày đất sạch đất thơm đất nồng hương cây trái. Anh bỗng thương những ngày tháng vô tâm em khóc lặng thầm trong đắng cay sầu tủi trong biền biệt mù sương anh mãi tận trời nào.

    […]

  • Đường đi biên giới

    Tác giả:

    Mai ra biên giới rừng xanh lá
    Đứng chỏm núi cao nhìn mây bay
    Xa nhà ngất ngưởng dăm hơi thuốc
    Chiều xế hoàng hôn lạnh phủ đầy

    Đường đi ngun ngút sương mù khuất
    Vút đỉnh trời xa rừng núi xa
    Gió hú đồi cây chân đá dựng
    Ghềnh nghiêng thác đổ nỗi thương nhà

    Thương nhà ta uống vơi bầu rượu
    Nhớ bạn đành quên ngửa mặt cười
    Đất đỏ bụi hồng thân gió cát
    Mai về quê cũ biết còn ai?

    Còn ai chinh chiến vui cùng lửa
    Súng ngó trời xanh mắt ngó rừng
    Đêm đốt đèn soi mình với bóng
    Phương trời em đó có rưng rưng?

  • Bài thơ còn lại

    Tác giả:

    […]

    Em cúi đầu và lặng lẽ bước đi
    Từ hôm ấy cửa nhà anh bỏ ngỏ
    Bước rất nhẹ như hường qua sắc đỏ
    Như màu trời len lén bước vào xanh
    Như thời gian vò nát lá thư tình
    Bước rất nhẹ như vẫn còn đứng lại
    Bước rất nhẹ như mùa Thu con gái
    Như bàn tay khẽ hái tiếng đàn tranh
    Như chưa lần nào em nói: yêu anh
    Như mãi mãi anh còn nguyên thương nhớ
    Bước nhè nhẹ như bóp mềm hơi thở
    Như ngập ngừng chưa nỡ xé chiêm bao
    Em có về ăn cưới những vì sao
    Để chân bước trên giòng sông loáng bạc
    Ở một chỗ tưởng chừng như đi lạc
    Yêu một người mà cảm thấy mênh mông
    Em đi ngang nhịp bước có lạnh lùng
    Mà sao vẫn y nguyên bài thơ cũ?

    […]