Mở lời
[…]
Những ngôi sao màu hung
Quay mãi vòm lá héo
Người yêu tôi bé tẹo tèo teo
Đêm nằm nghe doi chín trong vườn
[…]
[…]
Những ngôi sao màu hung
Quay mãi vòm lá héo
Người yêu tôi bé tẹo tèo teo
Đêm nằm nghe doi chín trong vườn
[…]
[…]
Rồi sáng hôm sau nó lại đi
Vẫn cao, vẫn lớn, vẫn lầm lì
Áo vai vẫn bạc màu sương gió
Vẫn thế, ngang tàng, vẫn cứ đi
Nó đi! Ai biết những phương nào!
Khói lửa non sông uất hận trào
Một hôm súng nổ rền biên ải
-Phan-Thái-Thành ơi! vĩnh biệt nhau!
[…]
[…]
Kia chiếc lá chót cành
Hơi thở cuối
Run lên trời không mây
[…]
Nghe đám mây màu nâu
Se sẽ cất giọng trầm khổ ải
Một bông hoa lạc vào ngực trái
Mình thành người đa cảm cô đơn
Mình đi trong thương nhớ giận hờn
[…]
[…]
Tôi châm thuốc ra ngoài gặp cỏ
Nghĩ đến mình nghĩ đến mình thật nhiều
Nhắm mắt lại và từ từ hiển hiện
Một vườn mía ngọt lúc trăng lên
Tin vào đêm
Không tin bóng tối
Những ngôi đền rụt rè sáng cùng tôi.
[…]
Đã thấy mình như sông xa nguồn
Bạn bè trăm bến vẫn cô đơn
đón bao dòng ngọt, sao nghe mặn
cuộn sóng ngầm như thể đại dương.
Đã thấy mình như kẻ suốt đời
so le hạnh phúc, chệch đường vui
trong tà áo gió ươm hồn nắng
thảng thốt môi xanh ngậm ngải cười.
Biết nghỉ ngơi đâu, biết hỏi đâu
những tôi mê mải, những tôi sầu
– trong cơn di chuyển mòn tim óc
đã thấy mình như tới vực sâu…
[…]
Làm sao em sống như thừa
Cố đem men rượu tẩm vừa lòng đau
Kể từ hai đứa thôi nhau
Em thường chả có đêm nào không say
Sao em đơn chiếc thế này?
Sao em lại khóc như ngày chị đi…?
Ở đây còn có vui gì!
Vườn dâu xa lắm! Lối về chị xa
Con đường sang xóm Trữ La
Cách một ngày ngựa, cách ba ngày đò
[…]
Tôi thở
Tôi đi
Tôi nhìn
Tôi buồn và lo âu
Bằng tình yêu toả sáng trên gương mặt anh
Nhưng anh ra đi
Trên gương mặt không mang theo tình yêu
Bây giờ tình yêu cùng tôi ở lại
[…]
[…]
Một tình yêu tha thiết chẳng hẹn hò
Anh với em chỉ là trong mộng ước
Một giấc mơ rất gần mà không thực
Rất mặn nồng mà trống trải đơn côi.
Sẽ chẳng bao giờ em đến được cùng anh
Chỉ một lần thôi là tất cả
Để cứ đến rồi đi trên đường cúc nở
Không mùi hương vẫn gợi nhớ âm thầm…
[…]
Anh biết và em cũng biết
Đêm nào ta thức trắng đêm
Lặng nghe tiếng mưa day dứt
Đổ tên hai đứa đầy thềm.
[…]