Về lại Hội An
[…]
Thôi em chuyện cũ như mưa
Lạnh đời anh cũng đủ vừa xót xa
Thôi em trăng ấy đã già
Cho anh đứng lại giữa tà huy bay.
[…]
Thôi em chuyện cũ như mưa
Lạnh đời anh cũng đủ vừa xót xa
Thôi em trăng ấy đã già
Cho anh đứng lại giữa tà huy bay.
[…]
Rồi men tráng lệ châu thành ấy
Từ đấy in thêm bóng một người
Bóng một nhà thơ đầy nguyện vọng
Giầu lòng tin tưởng bước tương lai
Nhà thơ còn trẻ lắm, anh ơi
Chưa xã giao quen, chưa trải đời
Song le trường học thiên nhiên sẽ
Đào luyện nhà thơ nên một người
[…]
[…]
Ta mơ màng, ta uốn éo, ta lả lơi
Để mặc kệ mái nhà xưa dột nát
Mặc kệ áo quần thằng cu nhếch nhác
Mặc kệ bàn tay mẹ nó xanh xao.
Ta rất gần bể rộng với trời cao
Để xa cách những gì thân thuộc nhất
Nồi gạo hết lúc nào ta chả biết
Thăm thẳm nỗi lo, mắt vợ u sầu.
Viên thuốc nào dành để lúc con đau
Vợ nằm đó xoay sở mần răng nhỉ?
[…]
[…]
Có cô lối xóm hàng năm
Trồng dâu tốt lá, chăn tằm hơn tơ
Năm nay biết đến bao giờ
Dâu cô tới lứa, tằm cô chín vàng?
Tơ cô óng chuốt mịn màng
Sang xin một ít cho đàn có dây
Ai đem rắc bướm lên hoa
Rắc bèo xuống giếng, rắc ta vào nàng?
Ai đem nhuộm lá cho vàng?
Nhuộm đời cho bạc, cho nàng phụ ta?
Bạn ở đây thôi
tưởng gần như đất
mà xa như trời
tôi không đến được
tuổi xanh hài cốt
lẫn vào núi cao
mưa bay dưới cỏ
cỏ xơ gió gào
[…]
Em nhớ anh trong căn bếp nhỏ
Em loanh quanh hoài, đàn kiến cũng loanh quanh
[…]
[…]
Vị giáo sư vô cảm bước sang đường
Ông giáo già thả bước ra công viên bách bộ
Trẻ con ùa vào quán Gêm
Người lớn quây quanh bàn vé số…
Gần hết đời người vui cùng con chữ
Bây giờ “thượng đế” quay lưng?
Ông lão nhìn vào bức vách ván bưng
buồn như tháp cổ…!
[…]
[…]
Đêm ấy xuân vừa sang
Em vừa hai mươi tuổi
Còn đâu những giờ nhung lụa:
Mộng trùm trên bông
Tình ấp trong gối
Rượu tân hôn không uống cũng say nồng?
[…]
[…]
Cuộc chém giết lặng dần
Các dũng sĩ thân tàn ma dại
Đập nát những cây đàn quý
Ngồi nướng thịt cóc ăn
Con mèo đi hai chân
Kêu lên tiếng trẻ khóc.
[…]