Mưa dạo tháng mười
Những cơn mưa báo rét
Bay mờ cả dốc dài
Ruộng bèo như thảm dệt
Mưa long lanh ngọc trai
Mùa thu vừa đi rồi
Đông hãy còn chưa đến
Mưa trổ lưng chừng đồi
Cỏ may dày lối hẹn
[…]
Những cơn mưa báo rét
Bay mờ cả dốc dài
Ruộng bèo như thảm dệt
Mưa long lanh ngọc trai
Mùa thu vừa đi rồi
Đông hãy còn chưa đến
Mưa trổ lưng chừng đồi
Cỏ may dày lối hẹn
[…]
Tàu ngập ngừng trước ga lẻ rồi đi
Gió thổi hút qua hàng xoan không lá
Mưa tê buốt bàn tay ngoài cửa sổ
Làng giữa đồng im vắng đã từ lâu
Có gì đâu nào có gì đâu
Để em biết ngày mai rồi xuân đến
Chỉ mắt anh nhìn nơi đầu ga đưa tiễn
Nói cùng em, cùng em.
[…]
Bến vắng trông vời thêm nỗi vắng
Thuyền ai vội vội trở về đâu?
Sông xa bọt nước bao nên nổi
Tàu ngược còi đêm, rợn nhịp cầu.
Tôi biết giờ này muôn tiếng khóc
Trong muôn lặng lẽ của người đi,
Trong muôn thao thức, muôn tan hợp
Giữa bốn phương mờ bóng lọan ly.
[…]
[…]
Tôi treo tôi bằng sợi chỉ niềm tin
vết hằn trên da đau thắt
buổi tối nhìn vào gương thấy mắt mình sưng lên
một giấc ngủ cắn bật máu môi
thấy mình tội quá
Sáng thức dậy mặt trời vẫn lên
tôi đeo kính đen đi ra đường
buồn như mình vừa chết
buồn như đưa đám tôi…
[…]
Để yêu anh
em phải nhốt em trong rọ
như nhốt con cá đừng cho bơi tung tăng
như nhốt con chim đừng cho bay vun vút
nhốt tiếng khóc nhốt tiếng cười
nhốt bình minh nhốt đêm tối
nhốt tự do
Để tha thứ anh
em phải đi chùa đi nhà thờ
xin cho lòng mình từ bi
xin cho tim mình khô đi
[…]
[,,,]
quán rượu không dành cho đàn bà
thuốc lá không dành cho đàn bà
thương sao những người đàn bà một mình uống rượu
một mình hút thuốc trong góc nhà
[…]
Em muốn được như con chim kia
trong bụi mận gai
ngửa cổ hót vào cái chết
[…]
[…]
Chiếc vỏ ốc nằm trong túi áo
tôi nằm trong nỗi buồn của tôi
muốn bơi mà không được
muốn nói mà không được.
Nghìn lớp sóng cứ quằn quại ngoài kia
nghìn lời giã từ cuộn trong lồng ngực.
[…]
những đau khổ ta mang, họ không còn hiểu được
đọc sách chúng ta, họ phải ngủ gật giữa chừng
con trẻ nhìn ta trong tập ảnh gia đình
cười khúc khích thấy áo quần ngộ nghĩnh
họ chế giễu những gì ta tin tưởng
chúng ta trở thành những đồ vật chẳng ai dùng
như chiếc khuy đánh rơi như chiếc tẩy vẹt mòn
như cái găng cổ xưa như vết nứt trên tường
chìm lấp dưới um tùm cây lá
như lúa gặt chỉ còn cuống rạ
nằm im lìm dưới những đám mây bay
[…]
Về lại căn phòng cũ
Bức tường ố nước mưa
Đôi mắt ngày tiễn đưa
Lưu bóng ai trên cửa
[…]