Mây
vượt trùng dương ta đến đây
để nói với em rằng:
cuộc đời này thật là dễ ghét
nhưng khi mặt trời mọc
chiếu vào thân cây này
khiến thân cây nức nở
và một bông hoa mãn khai
ta khóc
mà xin em
ở lại
(Ninh Chử, 1962)
vượt trùng dương ta đến đây
để nói với em rằng:
cuộc đời này thật là dễ ghét
nhưng khi mặt trời mọc
chiếu vào thân cây này
khiến thân cây nức nở
và một bông hoa mãn khai
ta khóc
mà xin em
ở lại
(Ninh Chử, 1962)
bóng chiều xa
bóng chiều ơi
tay người chưa với
bóng đời đã xa.
có một thằng buồn quá
ngồi đánh cờ một mình
một mình cũng buồn quá
hắn bỏ đi một mình
[…]
Cuộc đời như điếu thuốc
Không hút cũng cháy vèo
Cuộc đời như điếu thuốc
Không hút cũng không sao.
[…]
Dừng đây sau bóng núi
Dăm kẻ không nhà mơ cố hương
Gạch đá ngậm ngùi phơi đổ nát
Ngói đỏ giờ ai xây
Như môi cười say tiếng hát
Nơi đây: Suối độc – Rừng sâu
Nắng trưa ngời khóe mắt
Có người tay đã nâng cao
Tình đằm sương gió
Ánh thép nở hoa bừng lửa đỏ
Tiếng đục dậy lên đường
[…]
[…]
Hải đảo xa vời em
Trời chuyển màu chớp xé
Cánh chim bay cánh chim bay
Vào mùa hư không trôi nổi
Khi bóng đảo chìm
Nắm tay lật úp đi con
Co thân tròn trịa như hòn đá lăn
Muốn cho đời sống không cằn
Tập cho quen mất thăng bằng từ đây
Một bài thơ viết cho anh
Viết cho một thoáng mong manh tuổi người
Nhẹ rơi kìa hạt sương rơi
Thời gian đếm tuổi gửi vào hư vô
Đời qua nhanh có ai ngờ
Giật mình ngoảnh lại ngẩn ngơ tuổi mình
[…]
Có khác gì đâu buổi chiều mười năm trước
Tiễn em xa mưa nổi bóng hiên ngoài
Ta vô cớ cười rung như tiếng lạc
Mười năm ư? Chưa dứt hạt mưa bay
(1982)
[…]
Làm sao quên cánh đồng quê ta
Bông lúa lép từ tay chị mót
Chén cơm thơm từ bên góc bếp
Vị ngọt ngào chan lẫn vào em
Cây gạo vàng rộn rã tiếng chim
Niềm vui em, niềm vui của chị
Mơ cây gạo hoá thành cây thị
Chị của em được hoá nàng tiên
[…]