Bài thơ lá
[…]
Khi mùa xuân đến
Tình anh lại đầy
Lá nằm trong lá
Tay nằm trong tay
[…]
Khi mùa xuân đến
Tình anh lại đầy
Lá nằm trong lá
Tay nằm trong tay
[…]
Chiếc lông mày ấy, bây giờ
Thành nhành cỏ lạ bất ngờ trổ hoa…
Hoa ơi anh khác người ta
Dám đâu dối chị để mà yêu em…
[…]
Trang sách không nói được
Sao em nghe điều gì
Dạt dào như sóng vỗ
Một chân trời đang đi.
[…]
Vua rằng: Tớ viết sách Tiên
Chữ toàn mây trắng bay trên màu trời
Ta rằng: Thiên hạ khác rồi
Chẳng ai đọc sách nghe lời Vua ban
Vua rằng: Tớ bảo các Quan…
Ta rằng: Quan bận săn toàn đô la…
[…]
[…]
Làm Hoàng Hậu rồi, Tấm mới trả thù em
Dội Cám gáo nước sôi, ngâm xác trong chum mắm
Biếu dì ghẻ ăn, dì tấm tắc khen ngon
Ngon ngỏn ngòn ngon
Mẹ ăn thịt con, có còn cho ta một miếng
Hót mãi làm chi câu đau lòng ấy
Vàng ảnh vàng anh ơi!
[…]
[…]
Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người.
Khó thay là biết điểm dừng
Trẻ không hiếu thắng, già đừng tham lam
Bạn thân chọn lúc cơ hàn
Tài càng ngắn lại, mồm càng dài ra
Cây trong im lặng, trổ hoa
Trời xanh không nói vẫn là trời xanh…
Ngày nào em đẹp, em dòn
Em qua chó đá vẫn còn vẫy tai…
Bây giờ em đã nghe ai
Mà môi em mỏng, mà vai em gầy
Ối giời ôi! Đến nỗi này
Ăn gì mà bụng mỗi ngày mỗi to…
– Ứ hừ, ai khiến anh lo
Lo trâu đen cổ, lo bò trắng răng…
[…]
Ánh chiều thu
Lướt mặt hồ thu.
Sương hồng lam nhẹ lan trên sóng biếc.
Rặng lau già xao xác tiếng reo khô.
Như khua động nỗi nhớ nhung, thương tiếc
Trong lòng người đứng bên hồ.
[…]
[…]
thôi về đi nhé, tôi ơi
hóa ra góc bể chân trời… tào lao
cũng là một giấc chiêm bao
mà thương nhau để lừa nhau làm gì?