Như đã có em
Em với hạ hồng toan giết ta
Nắng oan khiên xui buồn nở hoa
Thơ ngâm trong rượu đau lòng chữ
Em có khi nào em nhớ ta
[…]
Em với hạ hồng toan giết ta
Nắng oan khiên xui buồn nở hoa
Thơ ngâm trong rượu đau lòng chữ
Em có khi nào em nhớ ta
[…]
[…]
Tôi châm điếu thuốc nữa
Đốt tàn thêm tháng năm
Chiếc bắc xa dần bến
Đời xa dần tuổi xanh
Nước tách nguồn về biển
Sầu lại chảy về hồn
Khi tôi vuốt lấy mặt
Nghe bàn tay trống trơn
[…]
Đời có gian lao anh sẽ biến gian lao thành ước vọng
Trên đường đi dài rộng thênh thang
Đời có éo le nhiều lối dọc đường ngang
Anh kiêu hãnh vững vàng bước tới
Vì bên anh có tay em vẫy gọi
Bàn chân anh không mệt mỏi bao giờ
Anh lọc từng suy nghĩ những vần thơ
Nhức nhối bao đêm dài thao thức
Để ca ngợi mối tình đẹp nhất
Nhưng khó hơn đãi cát tìm vàng .
Ý đã cao mà bút đã tinh
Nòi si vạn thuở một dây tình
Cảm thông đến cả trời Nam quốc
Luân lạc riêng gì gái Bắc kinh
Hạt bụi nhớ quên lòng đại khối
Hoa đèn thức ngủ bướm Trang sinh
ấy ai soi tấm gương “tài lụy”
có thấy hồn ai nhập bóng mình?
Ôi Thúy Kiều xưa khóc Đạm Tiên
Hoàng lang giờ lại khóc Tiên Điền
dây thông cảm buộc từ ba kiếp
sổ đoạn trường ghi chẳng một tên
xác mới đây còn thân cũ nhớ
trời xanh đâu chỉ má hồng ghen
bốn trăm năm lẻ tình khôn dứt
lệ trước mồ chưa ráo trước đèn.
Có thể là em không nhớ. Em quên
Chiếc áo cũ lâu ngày không mặc nữa
Chiếc áo có những nét chữ bạn bè yêu quý
Có nồng nàn sắc phượng trên vai.
Có thể là em không nhớ. Em quên
Những nhành hoa tim tím mùa yêu cũ
Dọc bờ sông là hai hành lang cỏ
Cánh chim dỗi mùa trốn học rong chơi.
[…]
[…]
Hai chúng mình giờ vĩnh viễn xa nhau
Ai biết được ai là người có lỗi
Khoảng thời gian nhạt nhoà mưa xối
Khoảng cách chia nhuộm đỏ lá bàng
[…]
[…]
Nơi Tình yêu bắt đầu
Cũng là nơi khó nhất
Trái tim dù biết hát
Nhưng tình đời dễ đâu
Những đôi lứa yêu nhau
Hãy nghe tôi kể lại
Chỉ một lần trót dại
Thế mà thành chia phôi
Chỉ có một lần thôi
Em hỏi, anh yên lặng….
Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ
Cái nóng êm ru, mầu trời không chói
Mùa hè rớt cho những người yếu đuối
Cứ ngỡ ngàng như lại bắt đầu xuân
Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
Khe khẽ như không, dịu dàng, phơ phất
Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất
Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu
[…]
[…]
Phút đốt cháy là phút nảy mầm
Con người trao lửa cho nhau
Từ những lồng ngực tròn căng
Sự sống là lửa
Thiêu huỷ và sinh nở
Bình minh là lửa
Mở ngày mới và xé toang ngày cũ.
Cho ta làm ngọn lửa…
Anh phải về thôi xa em thôi
Ngoài kia phiên chợ vãn lâu rồi
Giọt nắng cuối ngày rơi xuống tóc
Mà lời từ biệt chẳng lên môi
Anh phải về thôi xa em thôi
Xa vườn xưa, chim chiền chiện tha mồi
Hoa khế rụng tím hầm ngầm bí mật
Để mãi lòng ta xao xuyến bồi hồi
[…]