Khoảnh khắc (III)
[…]
Các em ơi! Các em đáng yêu
các em thật có lý
Như chim non ướt cánh hót dưới hoàng hôn
[…]
Các em ơi! Các em đáng yêu
các em thật có lý
Như chim non ướt cánh hót dưới hoàng hôn
[…]
những đứa trẻ
nhặt rác
không đánh mất nụ cười thơ
chúng
nhặt rác kiếm ăn
còn tôi
nhận từ chúng
những câu hỏi không dễ gì giải đáp
Trong giấc mơ em nằm nghiêng
Cùng đàn sẻ tóc nâu
Và em nghiêng chút nữa
Bầu trời đi lộn đầu.
Trong giấc mơ em thích buồn
Vừa buồn lệ vừa dài
Nỗi buồn em sẽ chảy
Hai dòng dài rất dài.
[…]
Thế rồi bùn đánh sang ao
Thế rồi sóng thấp sóng cao một ngày
Thế là tay lại trắng tay
Không ăn phải ớt mà cay âm thầm
Nửa đời gạo chợ nước sông
Nửa đời ngậm ngải tìm không thấy trầm
Không ăn mà lại ngậm tăm
Không đui mà lại nhìn không thấy gì
Người đi ta cũng lên đường
trông ra khói lửa mà thương phong trần
biết bao giờ gặp cố nhân
cho ta lại được có lần cầm tay.
…
Sóng táp lô xô vào đất rộng
hồn thấm theo màu nắng biển xa
những người chiến sĩ quen rừng rậm
giặc đã tàn xong, trở lại nhà.
Ô hay! Đài xưa còn như xưa
mà kiễng chân lên, thấp chẳng ngờ!
có gì khao khát mênh mông quá
Vọng Hải Đài, cao đã đủ chưa?
[…]
Tại hạ ra biển
Phen này lần ấy
Để nhìn cô nương tắm
Lúc bấy giờ bỗng dưng
Tâm hồn tại hạ biến ra
Làm nước biển
Vậy xin cô nương dừng ngay cuộc tắm
Kẻo mà đau đớn tâm hồn tại hạ vô cùng.
[…]
Thứ lỗi cho ba
Khi bài thơ đầu đời cho con, không thể bình yên!
Kẻ thù lăm le cướp biển nước mình
Đất nước bốn nghìn năm trên sóng
Đừng quên: sau lời thề, lông ngỗng…
Giai nhân, huyết ngọc đổ bên trời.
Một ngày
Khi con nếm trên môi,
Con sẽ thấy máu mình vị mặn.
Bởi trong máu luôn có phần nước mắt
Ta hiểu căm thù, ta biết yêu thương.
Con sinh ra rạng rỡ một huyết cầu
Của đất nước bốn nghìn năm không ngủ
Để điều này lớn lên con hiểu
Bây giờ, ba phải kể cùng con.
Ðêm suông vô số cái suông xuồng,
Suông rượu, suông tình, bạn cũng suông!
Một bức màn con coi ngán nỗi,
Một câu đối mảnh nghĩ dơ tuồng,
Một vừng trăng khuất đi mà đứng,
Một lá mành treo cuốn lại buông,
Ngồi hết đêm suông, suông chẳng hết,
Chùa ai xa điểm mấy hồi chuông.
[…]
Lúc nhớ nhớ cùng trong mộng tưởng
Khi riêng riêng cả đến tình chung
[…]