Đôi bờ
[…]
Nửa ta
để lại đất trời
nửa ta
cõi mộng
muôn đời còn đi
[…]
[…]
Nửa ta
để lại đất trời
nửa ta
cõi mộng
muôn đời còn đi
[…]
Hồng quần hiu hắt ống so le
Lửa lựu tiêm tiêm đốm lập lòe
Xã hội tung hoành thi diệu thủ
Địa phương khuynh phúc phục du khê
Tà tà khép mở kiều khu kẹp
Chênh chếch đong đưa mỵ nhãn kề
O bế thập thành sương nước đục
Phiêu bồng luân khuếch dịch di khuê
Gấu ôi điềm tĩnh đi ngang
Cọp ôi dừng bước giữa hàng thơ hoa
Đi về trong cõi người ta
Trước là thy sỹ sau là đười ươi
Trận sầu kết chặt cơn vui
Tiền trình vạn lý chôn vùi dấu chân
Có người hạ độc vào thơ
Bằng bùa chú giữa lập lờ ghét yêu
Vung tay chuốc đắng quá liều
(dù từng trải có bao nhiêu tuổi đời!…)
[…]
Còn nghe được tiếng ve sầu
Còn yêu đốm lửa đêm sâu bập bùng
Quê người trên đỉnh Trường sơn
Cho ta gởi một nỗi hờn thiên thu.
[…]
Ở cao nguyên nhớ người em gái
Chiều Nam Giao, Bến Ngự mơ màng
Chiếc xe đạp chở tình yêu lên dốc
Đón trăng thề, vòng tay ấm Thiên An
[…]
Trầm tư rêu ngói chùa Cầu
Nghìn năm sâm sẫm một màu tơ trăng
Loanh quanh ngõ phố vĩnh hằng
Tìm ai mà gửi chút băn khoăn này
[…]
[…]
Ta sẽ rủ gió lùa trên tóc rối
Giọng ân tình năn nỉ bước đi mau
Còi rộn rã bởi hoang đường đã đổi
Bởi phiêu lưu ngày tháng vẫn con tàu
Vẫn lăn lóc với đá mòn dứt nối
Đá mòn ơi cười một thuở chiêm bao
[…]
[…]
Gởi thân gió cuốn sa mù
Áo xanh cát trắng trời thu muộn màng
Chênh vênh hoa đỏ nắng vàng
Gót xiêu dốc núi vai mang mây chiều
[…]
[…]
Lạc tướng quên đâu lời huyết hận
Non Hồng quét sạch bụi trần ai.
Cờ tang điểm tướng nghiêm hàng trận,
Gót ngọc gieo hoa ngát mấy trời…
Ải Bắc quân thù kinh vó ngựa
Giáp vàng, khăn trở lạnh đầu voi,
Chàng ơi! Điện ngọc bơ vơ quá!
Trăng chếch. Ngôi trời bóng lẻ soi.