Chẳng bao giờ dậy nữa
[…]
em ngủ trong lòng tôi
chẳng bao giờ dậy nữa
một đời rồi cũng thôi
chỗ ngồi kia đã bỏ.
[…]
em ngủ trong lòng tôi
chẳng bao giờ dậy nữa
một đời rồi cũng thôi
chỗ ngồi kia đã bỏ.
Mẹ ẩn trong khăn bay về núi
Con buồn đứng ngóng tiếng gà trưa
Chợt thấy mái nhà xanh ngọn khói
Lá tre già rụng góc sân xưa
[…]
Những câu thơ không còn đau đớn
Hóa cơn mưa rơi xuống rượu giang hồ
Rượu trong ly cũng vừa nổi sóng
Chiếc ly anh cầm không gió cũng đong đưa
[…]
[…]
ta cũng chỉ là cầu
cho người ta phá sập
ta cũng chỉ là đồn
cho người ta bắn nát
tôi đang dành nước mắt
để khóc mình mai sau.
[…]
Chuyện người đi đã là có thật
Thôi cũng đành to nhỏ với hư không
Tôi là núi sao người bỏ núi
Tôi là thuyền sao người không qua sông
[…]
Đường sinh tử một vòng chưa khép
Tạt vào đây quán trọ đời em
Rót cho tôi chai nào cay đắng nhất
Hồn tôi là chiếc ly không.
[…]
[…]
Những ngày mưa giăng mắc đất trời.
Tôi lang thang những nẻo đường vắng vẻ.
Khao khát được làm giọt mưa nhỏ bé.
Thấm vào lòng đất quê tôi.
[…]
Tôi đếm tuổi mình bằng những rong chơi
Bằng những chuỗi hoàng hôn tôi xâu trong nỗi nhớ
Bằng những hạt cườm lăn đến cuối chiều thì oà vỡ
Thành mưa.
[…]
Tôi về trốn trong căn bếp tro than của mẹ
Những nỗi buồn bồ hóng bám đen
Nghẹn ngào những que cời cháy dở
Cái ang sứt đựng hồn biển cả
Trong bao diêm
lửa đợi tay người
[…]
[…]
Anh trở lại, em thì không đến nữa
Tình đầu ngày ấy giờ dẫu vỡ
Chăng vô hình một sợi chỉ thương yêu.