Những nhành mai
[…]
Buồn phố thị cũng xa bay như gió
Cộ xe nhiều cũng nhảy bỗng như hươu
Bờ cõi dựng xuân xanh em còn đó
Bến đào nguyên anh khoác áo khinh cừu
[…]
[…]
Buồn phố thị cũng xa bay như gió
Cộ xe nhiều cũng nhảy bỗng như hươu
Bờ cõi dựng xuân xanh em còn đó
Bến đào nguyên anh khoác áo khinh cừu
[…]
Ngày sau Thượng Đế hỏi anh
Ở trần gian có thấy đành lòng không
Thưa rằng: rất có và không
Vì chưng nửa cuộc Nường Mông vội gì
Hỏi: rằng giờ có muốn đi
Về Thiên Đường ngó mấy Dì Tiên Nga ?
Thưa rằng: thà ở với ma
Miễn là được thấy lại Tòa Mông Rô.
Những ngày thật lạnh
Những đêm thật dài
Thèm cà phê rất mực.
Cà phê đầy phố
Hủ tiếu khắp nơi
Bún bò khắp chốn
La de không lời.
Mùa hè tương đối chịu được
Ba mùa kia
Nhất là mùa Đông
Lạnh lẽo quá mức chịu đựng
Không còn đâu sức lực làm thơ
Nhà xuất bản đóng cửa
Im ỉm suốt bốn mùa
Ôi Chín Suối!
[…]
mỗi nhân dạng là một con thú lạ
na hồn đau về trả đất nâu /.
vai chưa hiểu gánh đời sao quá nặng !
tay buông chưa kịp biết nhận hay cho !
[…]
Ôi một người con gái
Là đúng một bầu trời
Là sinh con đẻ cái
Đẹp bằng hột mưa rơi
Ôi một người con gái
Dù là gái đốt than
Cũng đẹp như suối ngàn
Chảy từ trên núi xuống
Xin loài người hãy uống
Nước từ hở hang khe
Trong bóng tối đêm khuya
(Hoặc trong ánh sáng ban ngày cũng được).
Tuy nhiên con mắt từ bi
Của nàng rất mực vẹn nghì là tu
Tu là Thu vậy ấy Tu
Của Thu Trang vậy ấy Tu Thu Hà
“Thu Hà” thu huệ thu nga
Thu ngà ngọc giậy thu lòa xòa gieo
Thu mê sảng tóc bay vèo
Điên vài lúc thử cuồng theo đôi lần.
Đi tu vĩnh viễn giữa đời
Rủ rê dâu biển dưới trời cũng tu
Duy nàng tiên nữ họ Thu
Tên Tràng Giang Phượng tóc nâu bi hùng
Riêng nàng mộng mỵ nấu nung
Nàng tu hay chẳng cũng không hề gì.
Mai sau sẽ ở chùa chiền
Giấc đau đớn mộng lụy phiền Như Lai
Chép câu đầu bãi bến dài
Lộn đầu ra cuối những ngày thu vang
Chép câu tội lỗi u hàn
Chép đầu lộn cuối lãnh hàn trang đi.