Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Ngoài tầm

    Tác giả:

    […]

    Khi tự do nhiều nơi vẫn ở ngoài tầm biên thùy.

    Khi nhành lộc non của tình người cao hơn ngọn cây
    và những mái đầu không ở ngoài tầm ngọn cỏ.

    Khi ba chiều không gian không ở ngoài tầm đố kỵ.

    Khi chân lý không ở ngoài tầm những khuôn mặt hoá trang.

    […]

  • Năm một chín sáu năm

    Tác giả:

    […]

    Đừng nhắc tới và cũng đừng nhớ nữa
    mặt trời bốn mùa, tuổi trẻ, tình yêu ngông cuồng
    cây sầu đông và tiếng guốc
    những buổi chiều buổi mai
    những ngày đêm không thiết gió

    Đừng nhắc tới và cũng đừng mơ ước
    vì con cái chúng ta
    sẽ tìm thấy
    sẽ đọc
    sẽ bắt đầu diễn lại.

  • Tuệ Tĩnh

    […]

    Đêm khuya
    Đọc Nam dược thần hiệu của ông
    Bộ sách cứu đời, cứu người
    Thấy dáng ông phảng phất trong chữ
    Nghe văng vẳng đâu đây câu nói ấy
    Lòng tự nhiên lạnh buốt
    Nước mắt tôi nhoè ướt
    Tôi bồi hồi thở than một mình
    Chỉ có vầng trăng nghiêng bên cửa sổ
    Dửng dưng…
    Chỉ có vầng trăng nghiêng bên cửa sổ
    Dửng dưng…

    […]

  • Đảo bão

    […]

    Có thể là sau cơn bão này thôi
    Quân thù đến sẽ xóa đi tất cả
    Quân thù đến nấp sau màu đen gió
    Lưng ngụy trang bằng sắc đỏ mặt trời

    Không thể nào mất đảo, đất liền ơi
    Trong bão gió chúng tôi nghe người gọi
    Chúng tôi nghe lời đất liền vang dội
    Lời đất liền từ ngực chúng tôi đây…

    […]

  • Trường ca cây cà

    Tác giả:

    […]

    Cà Nghệ
    thịt giòn
    ruột đặc
    Người Nghệ
    tiện tằn , chân chất
    Muối một vại cà
    Ăn một năm
    Sử kháng chiến ngàn trang
    Người Nghệ ưa vắn tắt:
    – Đánh Pháp hết chín vại cà
    Đánh Mỹ hơn hai chục vại
    bù đi bù lại
    Đánh bại hai đế quốc to
    hết ba chục vại cà

    Tổ quốc ta đủ cà, đủ muối
    Đủ đất nung cả ngàn chiếc vại!

  • Tổ quốc nhìn từ biển

    […]

    Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
    Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
    Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
    Thương Hòn Mê bão tố phía âm u

    Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
    Những đau thương trận mạc đã qua rồi
    Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
    Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi

    Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
    Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
    Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
    Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng

    […]

  • Không tưởng

    Tác giả:

    Tôi sẽ thấy mình trong một gương
    Thấy tên mình trong một câu thơ tình cờ nhặt được
    Và số phận – trong một kẻ chưa hề quen biết.

    Từng nằm dài sưởi nắng trên bãi biển Caxpi
    Lắng nghe bọt bèo ca hát
    Kẻ mộng du không hề được mất
    Khuông Cơ, chiều nắng tắt dưới chân tôi.

    Ngước lên mắt mờ bụi đỏ
    Thời gian
    Hay kỉ niệm núi đồi?

    Rồi những ngọn nến vô hình thắp sáng trong đêm
    Mỗi khoảnh khắc một niềm hy vọng
    Cửa sổ phòng tôi hoá ngã tư đường.