Đếm tuổi
[…]
Tôi đếm tuổi mình bằng những rong chơi
Bằng những chuỗi hoàng hôn tôi xâu trong nỗi nhớ
Bằng những hạt cườm lăn đến cuối chiều thì oà vỡ
Thành mưa.
[…]
[…]
Tôi đếm tuổi mình bằng những rong chơi
Bằng những chuỗi hoàng hôn tôi xâu trong nỗi nhớ
Bằng những hạt cườm lăn đến cuối chiều thì oà vỡ
Thành mưa.
[…]
Tôi về trốn trong căn bếp tro than của mẹ
Những nỗi buồn bồ hóng bám đen
Nghẹn ngào những que cời cháy dở
Cái ang sứt đựng hồn biển cả
Trong bao diêm
lửa đợi tay người
[…]
[…]
Anh trở lại, em thì không đến nữa
Tình đầu ngày ấy giờ dẫu vỡ
Chăng vô hình một sợi chỉ thương yêu.
Chiều tấu lên bản nhạc nắng cuối cùng
Rồi lặng lẽ quấn vòng khăn màu khói
Tôi uống cạn cả chiều, đứng đợi…
Rồi cố tình quay mặt lúc em qua!
[…]
[…]
Đã hết láng giềng cơn củi lửa
nước vào sông chắt đổ ra sông
chẳng xa chớp bể mưa nguồn nữa
ải bắc xoay thành ải biển Đông.
Nghe mòn sử sách phận long đong
chữ nghĩa năm nay đục mấy dòng
đao bút đã sâu vào cội rễ
thánh hiền đâu đó có linh thông
[…]
Không còn nơi cho hoa rụng
Trăng thì vẫn sáng như xưa
Lỏng tay một chiếc nhẫn lạ
Mơ bao nhiêu giấc cho vừa
[…]
[…]
Ai rót rượu vào trăng
Lênh láng quá làm sao chịu nổi
Em thành kỷ niệm rồi
Cái buồn không nắm được
Cái buồn tan lễnh loãng quanh mình
[…]
Bóng những bông hoa bị ngắt
Nửa đêm về đậu trên cuống run run
[…]
[…]
Chiều nay hoa cũ dâng hương
Khung cửa hẹp bỗng làm anh hồi hộp
Có một người trở về sau ánh chớp
Lặng lẽ mang đi hư ảnh cuối cùng
Ngàn xe máy chở ngàn khoảng trống
Phóng như bay vào nỗi chán chường
Người đàn bà mất chồng
Trong một cơn bão biển
Vái lạy vào mênh mông
Chân hương run, đỏ lịm
[…]