Sống mới khó làm sao
[…]
Đã trở thành giả dối
Những câu thơ ngọt ngào
Đã trở thành tội lỗi
Nếu chỉ ngồi khen nhau
Sống mới khó làm sao
Nữa là còn tranh đấu
Nữa là còn sáng tạo
Nữa là còn yêu nhau.
[…]
Đã trở thành giả dối
Những câu thơ ngọt ngào
Đã trở thành tội lỗi
Nếu chỉ ngồi khen nhau
Sống mới khó làm sao
Nữa là còn tranh đấu
Nữa là còn sáng tạo
Nữa là còn yêu nhau.
[…]
Người đi về phía mênh mông
Bỏ quên con sáo trong lồng bơ vơ
Trời lất phất mưa
Trăng không đủ sáng để đưa nhau về
Dại khờ hái cỏ ven đê
Buộc ngang lưng một câu thề làm tin.
[…]
[…]
Tháng giêng rét mướt gọi tên nắng trời
Một anh một quán một chiều lá rơi.
[…]
Xin lại mùa xuân biếc
Ðêm thơm từ ngọn cau
Ngày thơm từ mái rạ
Hoa lá rũ ngang đầu
Xin lại mùa xuân biếc
Cho em và cho ta
Ðầu năm theo áo Mẹ
Ði lễ Chùa – nhặt hoa
Tháng Giêng hiền như cỏ
Và tóc mềm như mây
Tóc bay qua bến lạ
Sông thương ai, sông đầy
Tháng Giêng biếc như lá
Và tình ấm như tay
Tình rẽ sang lối nọ
Vai nhớ ai, vai gầy
[…]
[…]
Người về hạt nắng nghiêng xiêu
Cỏ cây ngơ ngác ráng chiều phôi pha
Người đi ngàn dặm sương sa
Ta nghe xé ruột buốt da đêm dài!
[…]
Cuộc đời ơi khép chi mà kín vậy
Khoá thì có mà chìa thì không.
Đường làng, hoa râm bụt
Đỏ lơ thơ. Anh mơ
Trên rào cây ngai ngái
Mùi hương tự cổ sơ
Người làng, chân tay lấm
Từ mờ sương cuối hôm
Những ao chuôm phẳng lặng
Bèo xanh phủ váng buồn
Chùa làng, ông hộ pháp
Trợn mắt nhìn chúng sinh
Tiền chùa, chúng tiêu hết
Đêm đêm ông đứng rình
[…]
[…]
Mới biết em cô gái nhỏ Hải Hưng
Tạm biệt quê hương em lên đường cứu nước
Em nằm lại với quê anh hơn ba mươi năm trước
Cùng hàng trăm ngôi mộ vô danh
Ôi! Bạo tàn ngọn lửa chiến tranh
Thiêu cháy tuổi xuân một thời con gái
Em hẹn mẹ: Con không ngày trở lại
Ngày giỗ của con là ngày con ra đi
[…]
[…]
Ở miền đất chật dân đông
Rối phải xuống nước mới mong thành người
Ở vùng buôn ngược bán xuôi
Diễn trò như rối là người đó ư?
[…]