Chiều không em
Chiều không em chiều buồn không em
Trời đầy mây mà trời một mình
Chiều không em thật buồn
Cây nối cây mà màu xanh cô đơn
Trống vắng quá trống vắng từng giọt máu
Chưa kịp giận hờn đã lên đau đáu
[…]
Chiều không em chiều buồn không em
Trời đầy mây mà trời một mình
Chiều không em thật buồn
Cây nối cây mà màu xanh cô đơn
Trống vắng quá trống vắng từng giọt máu
Chưa kịp giận hờn đã lên đau đáu
[…]
Em dịu dàng thế
Đừng cho tôi hy vọng
Mơ ước thì buồn
Năm tháng vẫn lênh đênh
[…]
[…]
Vì tằm tôi phải chạy dâu
Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay
Chồng tôi thi đỗ khoa này
Bõ công đèn sách từ ngày lấy tôi
Kẻo không rồi chúng bạn cười
Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa.
Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa
“Anh chưa thi đỗ thì chưa động phòng”
[…]
[…]
Giời mưa ướt áo làm gì?
Năm mười bẩy tuổi chị đi lấy chồng.
Người ta: pháo đỏ rượu hồng
Mà trên hồn chị: một vòng hoa tang.
Lần đầu chị bước sang ngang,
Tuổi son sông nước đò giang chưa tường.
Ở nhà em nhớ mẹ thương
Ba gian trống, một mảnh vườn xác xơ.
Mẹ ngồi bên cửi se tơ
Thời thường nhắc: “Chị mày giờ ra sao?”
[…]
[…]
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
[…]
chiếc xe đạp chở nỗi buồn của những cánh đồng
trong giấc mơ có thêm em nữa
con gái phố lâu lâu không về
người ta nhắc tên em ở quán vắng vỉa hè
phố điểm hoạ tiết trí nhớ
mỏi mệt mùa bằng lăng
buổi sáng ấy em ngồi cắm bình hoa nhẹ dạ
rồi biền biệt đi tìm cánh đồng.
[…]
Cỏ xanh đã hát thành lời
Áo nâu về với cuộc đời đất nâu
Thôi đành để lại phía sau
Câu hò sông Mã nửa đau nửa buồn
Sông Chu chớp bể mưa nguồn
Trời quê bão giật mây cuồn cuộn mây…
Trăm năm cây lúa vẫn gầy
Giếng thơi muôn thuở vẫn đầy ca dao!
[…]
Sao em nhớ buổi chiều đứng chờ anh
dưới vòm cây lớn
tim thắt lại
trước mỗi chuyến xe
trước mỗi bóng người.
Sao em nhớ căn phòng đầy tranh
đầy áo quần
đầy sách
tưởng như không còn chỗ cho con người
mà may sao
vẫn còn chỗ cho chúng ta
cho hạnh phúc
cho đớn đau.
Sao em nhớ buổi trưa làng gốm Bát Tràng
ngôi làng bên sông Hồng
ngôi nhà có mái ngói nâu
có rặng xoan
có những đường lát gạch
ngôi làng còn giữ kín niềm bí ẩn
của phút giây chiếc bình đất nâu chợt sáng xanh màu ngọc.
Sao em nhớ những đêm Hồ Gươm
hơi thu len trong cỏ cây, trong sóng nước
len trong ánh đèn mờ sương tháp rùa
len trong làn tóc, trong tiếng cười, trong tấm áo những người thiếu nữ
len trong nỗi ngậm ngùi hai ta.
[…]
Cách một bờ xa mơ hồ không thể tới
trách một bờ hoa đỏng đảnh trong mưa
lẩn thẩn vớt sóng sông Thương
thả xuống sông Cầu
nhặt đầy vơi
thả vào trang sách
chợt một ngày
bất chợt nhận ra đông
tóc em sương gió
se lòng
[…]
Vài thanh đá dựng làm hè,
Vài nhà tranh yếu vai kề sát nhau,
Phố tôi trong dáng buồn rầu,
Khó khăn của kẻ làm mầu vô duyên.
Ba ngày một chuyến xe lên
Chở thư và chất người lên mui hàng,
Nhôn nhao trẻ nít xóm làng
Rủ nhau ra ngắm, ra bàn tán nhau.
[…]