Dáng đứng Việt Nam
[…]
Ôi anh Giải phóng quân!
Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn Nhất
Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân.
[…]
Ôi anh Giải phóng quân!
Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn Nhất
Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân.
[…]
Chim hót trong vườn cũ
Nhớ một người xa xăm
Hoa trái mùa xanh nụ
Đường cỏ dấu chân thầm
Bên sông gà gáy vọng
Điểm vào hơi gió trưa
Ai phất tay áo rộng
Kịp xua lá sang mùa
[…]
Có hạt khô nằm chết
Bên bờ rào không tên
Ngày hôm sau chỗ ấy
Chắc là hoa mọc lên.
Có buổi chiều nằm chết
Trên đồi thông cỏ dày
Chắc hôm sau chỗ ấy
Mọc lên một sớm mai.
Có tình yêu nằm chết
Hôm nào cạnh dòng sông
Biết mai sau chỗ ấy
Có còn gì hay không
[…]
Tôi tin núi tàn!
Tôi tin sông lấp!
Nhưng tôi không thể nào tin
Một nhà thơ như anh
Lại ngã lòng suy sụp.
[…]
Số phận cay nghiệt ơi
cuộc sống dịu dàng ơi
thời gian một đời người không lặp lại
một ngày đi qua
một ngày ta dần mất ta
từng chút, từng chút một…
Mẹ luộc khoai bằng bếp lửa củi rều
Củi chưa khô ngọn lửa nghèo cũng ướt
Vung nồi đất xoay mấy vòng không khít
Khói tạt về phía mẹ… mắt con cay.
Tôi đây. Bạn cũ. Tâm nghìn Phật
mỗi Phật nghìn tay. Em-Pháp-Hoa
dốc gió. Đêm lầy kinh-cứu-khổ
xin tế độ tôi những thiệt thà
tôi đây. Bạn cũ. Từ nay hết
chẳng nắng mưa nào chia biệt ta
[…]
bạn cũ. Tôi đây. Vô lượng kiếp
tứ đại giai không. Chỉ giữ tình
[…]
[…]
Này tháng chín, mùa thu về rất mới
Bởi hôm qua có kẻ qua đời
Hồn thánh thiện lối vào thơm cỏ cũ
Em xạ hương từ quá khứ tôi
Này tháng chín, này em, này tháng chín
Em biết không, tôi, kẻ đứng bên đường
Hồn hải điển có bao giờ qui thuận
Bỗng bình minh như một cửa gương
Này tháng chín, lược đời tôi, hãy chải
Và cho tôi sợi tóc cuối chân ngày
[…]
[…]
Trên mái nhà, cao vút rừng cây
Trên rừng cây, những đám mây xô dạt
Trên ngày tháng, trên cả niềm cay đắng
Thơ tôi là mây trắng của đời tôi
[…]
Gió may nổi bờ tre buồn xao xác
Trên ao bèo tàn lụi nước trong mây
Hoa mướp rụng từng đóa vàng rải rác
Lũ chuồn chuồn nhớ nắng ngẩn ngơ bay.
[…]