Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Khâm Thiên

    Tác giả:

    […]

    lãnh tụ tối cao của mọi đảng trên đời
    các ông kêu: vì hạnh phúc con người
    nay con người chết đi
    cái phúc ấy ai dùng được nữa!
    chục chiếc B-52
    không đổi được một trẻ nghèo Ngõ Chợ
    không thể nhân danh bất-cứ-cái-gì
    bắt máu vạn dân lành phải đổ
    không thể chắp bình minh
    bằng xương thịt những mặt người vỡ nát
    ai tự xưng môi kề răng lạnh
    ai khoác tặng chúng tôi vinh dự đẹp
    các anh đón đưa nâng cốc chúc hoà bình
    các anh quyên thuốc men các anh đi biểu tình
    rồi thanh thản trồng hoa và câu cá
    và tìm thấy lương tâm mình yên ả
    trong nỗi đau quằn quại của chúng tôi
    ta oán giận các người, đồ dối trá
    loài người chung vai nhận tội ác này
    anh và tôi, vâng, tôi nữa, cả tôi
    chúng ta đã ngu dốt đến nỗi
    không che chở được mẹ già em dại
    khỏi quả bom tàn bạo tự trời cao

    […]

  • Tìm về

    Tác giả:

    […]

    đất quê hoang tàn
    chân lầm lạc tháng năm khủng khiếp
    hôm nay tất cả hãy về
    lối cũ, bờ đê
    những mắt bàng hoàng sau kính trắng
    những binh lính áo quần vằn vện
    những tướng già tóc bạc
    những kẻ lãng du những hồn uất hận
    anh em ruột thịt cầm tay
    lạy mẹ lạy thầy
    chúng con hư để thầy mẹ khổ
    từ nay chẳng tham lam mê muội nữa
    súng đạn người ném trả
    oán thù đổ xuống ao sâu
    anh đón em bên cầu
    em xuống hồ sen tắm mát
    rửa sạch đất bùn nhơ nhuốc
    chúng mình tha thứ cho nhau
    anh thương em, lòng đau
    cái mối tình Lạc Việt

    […]

  • Trăng Hoàng Cung

    Tác giả:

    […]

    Ôi, có lẽ nào
    Tất cả những gì đêm nay là có thật?…
    Em với mái tóc đen dày che nửa mặt
    Hồ sen như gấm trải quanh Hoàng Cung
    Điện Thái Hoà
    Cung Trường Sanh
    Tàng Thư Lâu… Hiển Lâm Các
    Sân Đại Triều mênh mông trăng…

    Ôi, có lẽ nào
    Tất cả những gì đêm nay là có thật?…

    Không…
    Tôi không tin…
    Tất cả là do trăng bày đặt
    Trăng thương tôi
    Một đời lao lực
    Một đời cay cực
    Một đời thơ…

    […]

  • Trái bí xanh

    Tác giả:

    […]

    Tôi đã trải qua
    Nỗi kinh hoàng của người tù vượt ngục
    Khi bẻ cong chấn song sắt nhà tù
    Mà tôi phải cưa kiên nhẫn suốt một mùa Thu
    Lao vào bóng đêm ngàn cân treo sợi tóc
    Nhưng nỗi kinh hoàng này đã thấm tháp vào đâu
    Với nỗi lo trái bí xanh bầm dập
    Trên con đường từ nhà tôi đến nhà em!…

    – Đến nơi rồi!
    Trái bí vẫn lành nguyên!
    Tôi thầm reo như người tù vượt biển
    Khi năm đầu ngón chân bỗng chạm đất liền!

    […]

  • Đợi đò

    Tác giả:

    Sông Hương ơi
    Gió thổi chi nhiều rứa?
    Sóng vỗ làm chi rối ruột cả hai bờ
    Tôi ngồi… đá mọc thành thơ
    Ngóng về cửa Thuận… tôi chờ đò lên…

    Một đò lên…
    Hai đò lên…
    Ba đò lên…
    Mà tôi chẳng thấy bóng em trong đò…

    […]

  • Vừa hết

    […]

    chỗ ngồi quen, thuộc lòng từng mảng vôi rơi khỏi những bức tường chết sững
    vôi mồ côi, vôi lạc loài
    quán đủ nhỏ
    người đủ đông,
    bạn bè đủ mặt
    khói thuốc đủ cay vai áo
    chỉ không đủ lời để thành lời,
    không đủ cười để thành vui
    bạn chìm vào ghế rất sâu
    bạn chìm trong giấc không màu,
    Mắt tìm một chỗ đậu cứ trượt mãi trên rêu, trên khói

    […]

  • Thư gửi thầy mẹ

    Tác giả:

    […]

    Thầy đừng nhớ, mẹ đừng thương
    Cầm như đồng kẽm ngang đường bỏ rơi!
    Thầy mẹ ơi! Thầy mẹ ơi,
    Tiếc công thầy mẹ đẻ người con hư!
    Con đi năm ấy tháng tư
    Lúa chiêm xấp xỉ, giỗ từ tháng ba.
    Con đi quạnh cửa, quạnh nhà
    Cha già đập lúa, mẹ già rũ rơm.
    Cha giã gạo, mẹ thổi cơm
    Có con, con vắng, ai làm thay cho?
    Con dan díu nợ giang hồ
    Một mai những tưởng cơ đồ làm nên.
    Ai ngờ ngày tháng lưu niên
    Đã không gọi chút báo đền dưỡng sinh,
    Lại mang ân ái vào mình
    Cái yêu làm tội, làm tình cái thân.
    Bó tay như kẻ hàng thần
    Chán chường như lũ tàn quân lìa thành.
    Mẹ cha thì nhớ thương mình
    Mình đi thương nhớ người tình xa xôi …

    […]

  • Trái thơ

    Tác giả:

    […]

    Từ khi tôi biết em
    Trái-thơ chín nhiều đến nỗi
    Mỗi đêm tôi thức giấc nhiều lần
    Đêm quên ngủ
    Ngày quên ăn
    Rượu như lửa tôi uống tràn thay nước
    Chắc chỉ một ngày thôi
    Tôi sẽ ngã gục
    Dưới chân em
    Chết kiệt sức vì thơ!…

    […]

  • Cảm tạ

    Tác giả:

    […]

    Thơ tôi biết xin ai?
    Ai cho?
    Thơ với tôi là nước trên sa mạc
    Đã từ nhiều năm nay
    Tôi sống mà như chết
    Cơn khát thơ thiêu đốt trái tim tôi
    Tôi đã đi rao cùng thiên hạ:
    – Ai-đổi-thơ-lấy-máu!
    Không ai đổi
    Vì máu tôi không cùng nhóm máu họ
    Và thơ họ không cùng nhóm thơ tôi

    […]