Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Thơ chiêu hồn H.

    Tác giả:

    1.
    Về đi
    những linh hồn trong gương mặt sạm nắng
    bàn chân nứt nẻ ngấu bùn
    bàn tay máu bật ra từ móng
    lang thang làm chi trên cánh đồng chiều
    Hồn lẫn vào đâu trong rơm rạ

    2.
    Về đi
    đừng ngược xuôi tất tả
    chợ Hôm vãn rồi, lều tranh nắng quái
    măng giá, rau dưa cũng là thơm thảo
    đừng khóc một mình, đừng gọi người quay lại
    phía xa kia có hoàng hôn đứng đợi

    3.
    Về đi
    những chuyến xe đã dừng từ lâu
    hàng ghế trống sao Hồn còn ngồi
    xoè bàn tay vàng mã

    […]

  • Bao giờ ngâu nở hoa

    Tác giả:

    […]

    Mùi hương không hẹn trước
    Tình yêu đến bất ngờ
    Em đâu biết bao giờ
    Mùa hoa ngâu ấy nở

    Anh như cây đàn khóa
    Sợi dây còn âm vang
    Em đi hết lòng em
    Lại gặp lời hát đó
    Hoa ngâu ở nơi nào
    Em cũng không biết nữa
    Em chỉ biết tình em
    Như ngâu vàng vẫn nở.

  • Khi mỗi ngày ta biết sống vì nhau

    Tác giả:

    […]

    Anh thay em tỉa bớt cọng rau già
    Nổi lửa nấu cơm khi em về muộn
    Đêm khuya rồi đèn em còn chong ngọn
    Lo chấm bài vá lại áo cho anh

    Ta sống với nhau có nghĩa có tình
    Dẫu thức ăn chưa ngon nhà có khi vơi gạo
    Em vẫn là em với tấm lòng thơm thảo
    Lời mặn nồng như thuở mới yêu anh.

    Bạn bè ta thân thiết ở xung quanh
    Những vui buồn cùng nhau chia sẻ
    Thời gian đi qua tâm hồn vẫn trẻ
    Khi mỗi ngày ta biết sống vì nhau.

  • Nói với mình và các bạn

    Tác giả:

    […]

    Tôi không muốn viết những lời như thế
    Tôi không thể viết những lời như thế
    Chẳng muốn ai vui lòng khi đọc thơ tôi
    Tôi viết những bài thơ chống lại chính tôi
    Chống lại bóng đen trì trệ của đời
    Chống lại những bài thơ tôi đã viết cùng những ai ưa thích nó
    Làm sao đọc thơ tôi anh giận dữ băn khoăn xấu hổ
    Cãi lại tôi hay ghét tôi đi nữa
    Nhưng anh thôi hờ hững sống bình yên
    Tôi xé đi vòng hoa giấy bức màn sương
    Những niềm vui dại khờ những nỗi buồn yếu đuối
    Cuộc sống còn dở dang
    Cần đóng góp không cần ngồi ca ngợi.

    […]

  • Người con giai đến phòng em chiều thu

    Tác giả:

    […]

    Em bảo cuộc đời này thảm hại lắm xấu xa lắm
    Tất cả đều buồn cười vô nghĩa lý
    Mà khổ sở mà chết người
    Nhưng em ơi đâu đã là tuyệt vọng
    Nếu mọi người tốt đều lặng im
    Giữ riêng bàn tay sạch
    Ai là người dọn đi bùn rác
    Ai là người gieo hạt
    Cho ban mai tươi lành?
    Người con giai nói với em
    Hắn không phải là tấm hình trong sách
    Hắn chỉ là dãy phố nghèo lấm đất
    Không giấu che sự thật của lòng mình
    Chỉ là bờ đê nhiều khói và than
    Là con thuyền
    Luôn luôn kiếm tìm luôn luôn từ bỏ
    Với cuộc đời thường em còn bao mối dây gắn bó
    Em đi được với hắn không?

  • Tiễn bạn tiễn tôi

    Bạn đi trông cửa không ra cửa
    Tôi về nấu cháo lại thành cơm
    Ngoài nhà đầy nắng trong dầy khói
    Góc nhà hoa héo vẫn còn thơm

    Tôi ngồi trên chiếu
    Chiếu vá chiếu sờn
    Ngụm nước chè chát
    Khói đua nhau vờn

    Tôi nhắm đôi con mắt
    Tôi thu đôi bàn chân
    Rốt cuộc trời cũng tối
    Đâu cũng đầy bóng râm

    Bạn đi tôi ở nhà nằm
    Không hay có khách hỏi thǎm dọc đường
    Khách là khách đến thắp hương
    Đêm qua cành vắng giọt sương sa rồi
    Tôi đâu còn nữa là tôi
    Tiễn tôi là tiễn một hồi gió bay.