Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Người con giai đến phòng em chiều thu

    Tác giả:

    […]

    Em bảo cuộc đời này thảm hại lắm xấu xa lắm
    Tất cả đều buồn cười vô nghĩa lý
    Mà khổ sở mà chết người
    Nhưng em ơi đâu đã là tuyệt vọng
    Nếu mọi người tốt đều lặng im
    Giữ riêng bàn tay sạch
    Ai là người dọn đi bùn rác
    Ai là người gieo hạt
    Cho ban mai tươi lành?
    Người con giai nói với em
    Hắn không phải là tấm hình trong sách
    Hắn chỉ là dãy phố nghèo lấm đất
    Không giấu che sự thật của lòng mình
    Chỉ là bờ đê nhiều khói và than
    Là con thuyền
    Luôn luôn kiếm tìm luôn luôn từ bỏ
    Với cuộc đời thường em còn bao mối dây gắn bó
    Em đi được với hắn không?

  • Tiễn bạn tiễn tôi

    Bạn đi trông cửa không ra cửa
    Tôi về nấu cháo lại thành cơm
    Ngoài nhà đầy nắng trong dầy khói
    Góc nhà hoa héo vẫn còn thơm

    Tôi ngồi trên chiếu
    Chiếu vá chiếu sờn
    Ngụm nước chè chát
    Khói đua nhau vờn

    Tôi nhắm đôi con mắt
    Tôi thu đôi bàn chân
    Rốt cuộc trời cũng tối
    Đâu cũng đầy bóng râm

    Bạn đi tôi ở nhà nằm
    Không hay có khách hỏi thǎm dọc đường
    Khách là khách đến thắp hương
    Đêm qua cành vắng giọt sương sa rồi
    Tôi đâu còn nữa là tôi
    Tiễn tôi là tiễn một hồi gió bay.

  • Những kỉ niệm tưởng tượng

    Tôi không thể quên một ngày tháng Năm năm 1054
    tôi với anh đã nhìn thấy mặt trời
    ngày ta sinh là ngày đầu tiên ta nằm bệnh viện
    các bác sĩ hân hoan khi có trẻ ra đời
    họ lấy nhau của mẹ ta làm đồ nhắm rượu
    các nữ y tá nhìn ta
    kinh nguyệt chảy màu máu còn tươi rói
    không có bông, họ lấy tà áo choàng lau vội.

    Đêm đầu tiên ta nghe những tiếng động đầu tiên
    những chú chuột ăn cắp tã vá của ta làm áo choàng vào bệnh viện
    chúng sờ lên mặt ta tìm môi ta liếm liếm
    rồi chúng ra đi, ta hồi hộp nằm chờ.

    […]

  • Dạ khúc một hai ba

    Tác giả:

    […]

    Một vòng hoa đặt xuống đời anh
    Rồi cỏ mọc lên không nói gì
    Không nói gì, không, không còn thiết nói gì
    Cả bài thơ, cả tuổi thơ này nữa

    Người ca sĩ già ôm chiếc máy phóng thanh
    (vòng hoa trôi tới vòng hoa trùm lấy
    và vòng hoa đặt xuống)
    Ôi tiếng nào ru anh vào giấc ngủ em
    Bài ca ấy hay vòng hoa phúng viếng.

    […]

  • Ngẫu hứng chiều sông Hậu

    Tác giả:

    […]

    Phía vầng trăng đỏ tiếng còi tàu
    Sông nước chập chờn vây đôi lũ
    Em hát làm chi câu hát cũ
    Rằng sông bên lở bên bồi
    Chân sàn nhà em mấy lần trôi

    Rằng cành quen chim đứng gọi mồi
    Tìm đâu thấy mặt hồ ao nữa
    Em tần tảo thân cò góp bữa
    Thắp ấm chiều. Mưa rơi. Mưa rơi…

    […]

  • Người đàn ông bốn mươi ba tuổi nói về mình

    Tác giả:

    […]

    4.
    tôi sống yên ổn với những việc làm hàng ngày của mình
    không định được ngày mai
    có một đồng để mua cho con nửa cái bánh tráng hay hai cái kẹo gừng
    có hai đồng cất dưới chân đèn trên bàn thờ lỡ khi hết dầu thắp tới bữa thiếu ruốc hết bột ngọt
    mả cha cuộc đời quá vô hậu
    cơm không có mà ăn
    ngó lui ngó tới không biết thù ai
    những thằng có thịt ăn thì chẳng bao giờ ỉa vất

    5.
    lâu ngày tôi thấy quen đi
    như quen thân thể của mình
    tiếng ho gà nửa đêm của những đứa bé chưa đầy hai tuổi
    buổi chiều không có cơm ăn
    những con ruồi ăn nước mũi khô trên má
    những đứa đau quan sát những con chuột
    chết lòi ruột ở bến xe đò
    những tiếng cha mẹ vợ chồng anh em
    con cái chưởi bới la hét trong bữa ăn
    người điên ở trần đứng làm thinh
    giữa trời mưa ngoài chợ
    những ngày hết gạo hết tiền hết củi
    muối sống không còn một hột của tôi
    những trách canh rau khoai tháng năm không có bột ngọt
    hai mắt tôi mở to
    đầu tôi cúi thấp
    miệng tôi há ra
    những lá khoai nhám và rít mắc vài hột cơm
    dồn cứng chật cuống họng

    nói thật lúc này tôi muốn được say rượu
    họa may thấy một đồng thành ba bốn đồng

    […]

  • Không đề I

    Tác giả:

    Em gửi anh bài thơ người khác
    Trái tim em đã cạn nguồn
    Ngày mai em không làm thơ nữa
    Em những tưởng
    Tình yêu làm tượng đá rùng mình thức tỉnh
    Trong hạnh phúc làm Người…
    Hết bàng hoàng rồi
    đá trở về bệ cũ

    Nét buồn ngưng lại trên môi
    Điều có thể
    đã trở nên
    không thể..!
    Nắng lịm trên mắt đá vô tình
    Chỉ còn lại hoàng hôn
    Và trái tim đau –
    không biết mình đau nữa…

  • Những tuổi thơ

    Tác giả:

    Những tuổi thơ không có tuổi thơ
    Những đôi mắt tráo trơ mà tội nghiệp
    Chúng ăn cắp, đánh nhau, chửi tục
    Lang thang hè đường, tàu điện, quán bia.

    Những bông hoa chưa nở đã tàn đi
    Những cành cây chưa xanh đã cỗi
    Em gái mười lăm, đã không còn thiếu nữ
    Dưới mái tóc quăn trơ trụi vai gầy.

    […]

    Đôi môi em không trong vắt nụ cười
    Em chẳng biết yêu đương mà mơ ước
    Không được đọc những trang sách đẹp
    Không biết tin vào những bài ca

    Sớm độc ác, sớm xấu xa
    Bao đứa trẻ như em tàn lụi
    Sao mọi người có thể dửng dưng
    Nhìn em đi trên đường tối?
    Mọi người đều có tội
    Trước tuổi thơ đã chết của em.

    […]