Em ở bên trời
Em ở bên trời
Trẫm ở đây
Trẫm sầu hôm sớm
Tới hôm mai
Làm thơ gởi tặng
Cho em vậy
Em đáp vài dòng
Cho Trẫm hay
Một sớm mai nào
Rỗi rảnh hơn
Trẫm đi kiếm khắp
Mọi con đường
Gặp em Mọi Nhỏ
Xưa kia ấy
Thoả mộng bình sinh
Một thuở này
[…]
Em ở bên trời
Trẫm ở đây
Trẫm sầu hôm sớm
Tới hôm mai
Làm thơ gởi tặng
Cho em vậy
Em đáp vài dòng
Cho Trẫm hay
Một sớm mai nào
Rỗi rảnh hơn
Trẫm đi kiếm khắp
Mọi con đường
Gặp em Mọi Nhỏ
Xưa kia ấy
Thoả mộng bình sinh
Một thuở này
[…]
Trẫm nhớ em như
Nhớ một người
Rất gần mà cũng
Rất xa xôi
Vì sao? Quả thật
Trẫm không biết
Giải thích thế nào
Cho rõ ra
Chỉ biết rằng em
Đẹp quá chừng
Khiến linh hồn Trẫm
Nhớ mông lung
Nhớ xa vắng quá
Như người lạ
Nhớ một người xa lạ quá chừng.
Trẫm sẽ làm thơ
Suốt Bình Sinh
Trẫm làm thơ suốt
Cõi Bình Sinh
Trẫm tặng riêng Em
Là Em Mọi
Hoa ở Trên Ngàn
Em rất xinh
Trẫm sẽ cho em
Trang mộng này
Trao vào em giữ
Ở trong tay
Sinh bình em sẽ o bồng bế
O bế bình sinh
Kỷ vật này.
Trẫm ghé thăm em
Một bận này
Mai sau Trẫm sẽ
Nhớ hôm nay
Một lần Trẫm ghé
Thăm em thế
Suốt một bình sinh
Trẫm nhớ hoài
Em mở hai hàng
Cỏ mọc ra
Trẫm nhìn thơ mộng
Cỏ chan hòa
Um tùm một cõi
Hương lồng lộng
Phơ phất tà xiêm
Phe phẩy hoa.
Trẫm ở bên trời
Trẫm nhớ em
Trên trời trẫm nhớ
Trẫm thương thêm
Trẫm buồn như thể
Trời buồn thảm
Trẫm khóc vô ngần
Trẫm nhớ em
Trẫm nhớ đêm nay
Trẫm một mình
Trẫm sầu ủ rũ
Trẫm nín thinh
Trẫm không dám gọi
Trẫm buồn ngủ
Trẫm sẽ chiêm bao
Trẫm một mình.
Những ngày điên rồ
Thật là vui
Những ngày tỉnh táo
Cũng thật vui.
Thật vui cũng thật là buồn
Thật buồn cũng thật thật buồn u u.
[…]
Em có định sẽ cùng ai kể lể
Một nỗi đời hư huyễn giữa chiêm bao
Vừng hiu hắt nguyệt hờn mây nhỏ lệ
Một mùi hương hồng tụ ở nơi nào
[…]
[…]
Người đồng mình thương lắm con ơi
Xa đo nỗi buồn
Cao nuôi chí lớn
Dẫu có làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá (đừng chê đá gập ghềnh)
Ở trong thung (không chê thung nghèo đói)
Ta như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh không kêu cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
[…]
[…]
Gió Bắc Kạn
Bão Phủ Thông
Tuyết đèo Giàng đèo Gió
Bao nhiêu nhớ đuổi theo lên đó
Người đi đành thế rồi
Nhưng trái tim người ơi
Cầm làm sao giữ làm sao bây giờ?
[…]
[…]
Tiếng mẹ run như sóng
Tiếng mẹ mềm như tơ
Mẹ cười hay mẹ khóc
Chỉ thấy mắt ta mờ.